Chào bạn, lại là mình đây, cô nàng mê xê dịch với túi hành lý không bao giờ cất gọn! 🌸
Du lịch, đối với mình, luôn là cánh cửa thần kỳ mở ra những thế giới mới, những khung cảnh ngoạn mục và cả những nền văn hóa đầy màu sắc. Mình vẫn thường nói, đó là cách tuyệt vời nhất để “nạp năng lượng” và thấy cuộc sống rộng lớn đến nhường nào. Nhưng bạn biết không, càng đi nhiều, mình càng nhận ra một sự thật rằng, ngay cả những “thiên đường” trong mơ cũng có những “góc khuất” kém đẹp. Mà nếu mình không tỉnh táo, thì chẳng những mất tiền, mất đồ mà còn mất luôn cả niềm vui của cả chuyến đi.

Vừa rồi đọc được một khảo sát về Bangkok – thành phố mình siêu yêu thích, nơi được mệnh danh là “thiên đường du lịch của châu Á”, lại đứng đầu danh sách những nơi có tỷ lệ móc túi và lừa đảo cao nhất thế giới. Paris lãng mạn hay Praha cổ kính cũng không nằm ngoài danh sách này. Thực sự mà nói, những con số đó không quá bất ngờ đâu bạn. Bởi lẽ, nơi nào càng nổi tiếng, càng đông đúc khách du lịch, thì nơi đó càng dễ trở thành “mảnh đất màu mỡ” cho những kẻ gian trục lợi. Gặp các chiêu trò lừa đảo trên hành trình du lịch dường như là điều khó tránh khỏi với dân mê xê dịch tụi mình.


Mình còn nhớ lần đầu đặt chân đến trời Âu, chưa kịp “thấm” hết vẻ đẹp cổ kính thì đã “dính chưởng” ngay chiêu lừa đảo nổi tiếng mang tên “bó hoa tặng miễn phí” ở Paris. Lúc đó, mình đang thơ thẩn dạo phố, một người phụ nữ bất ngờ tiến đến, miệng tươi cười trao bó hoa cho mình, khen mình xinh và chúc một ngày tốt lành. Ôi, nghe mát lòng lắm! Nhưng chỉ vài phút sau đó, cô ta bắt đầu bám theo và đòi mình trả… 20-50 euro (khoảng 600.000 đồng đến 1,5 triệu đồng). Bạn cứ thử từ chối xem, họ sẽ làm ầm ĩ lên giữa phố khiến mình ngại ngùng mà đành rút ví cho xong chuyện. Bài học “xương máu” của mình là: Đừng bao giờ nhận bất cứ thứ gì từ người lạ, dù họ có nói đó là quà và hoàn toàn miễn phí nhé!

Hay như ở Milan, ngay trước nhà thờ Duomo Milano tráng lệ, mình cũng từng chứng kiến chiêu thức tương tự. Một người đàn ông sẽ dúi vào tay du khách một nắm hạt ngô để… cho chim ăn. Tự nhiên được cho mà, ai chả thích. Thế rồi bầy bồ câu bay tới đậu kín, tạo nên khung cảnh lãng mạn như phim. Nhưng ngay lập tức, người này sẽ đòi 10-20 euro (khoảng 300.000-600.000 đồng) gọi là “phí dịch vụ”. Lúc đó thì bạn chẳng thể nào bỏ chạy, cũng không thể trả lại hạt ngô vì chim đã ăn hết rồi còn đâu! Chỉ biết ngậm ngùi móc ví thôi.

Nhiều khi, những chiêu lừa đảo còn “đánh” vào lòng tốt và sự lịch sự của mình nữa cơ. Ở Rome, mình từng thấy cảnh một bà lão ngồi bên vệ đường với chiếc ly nhựa đựng vài đồng xu, đặt ngay đúng tầm bước chân người đi bộ. Mình chỉ cần sơ sẩy một chút là đá trúng chiếc ly, tiền văng ra. Theo phản xạ, mình sẽ cúi xuống xin lỗi, nhặt giúp và có khi còn đền thêm vài đồng. Nếu không, họ sẽ tỏ thái độ khó chịu, ép mình phải trả tiền. Trông thì đơn giản, nhưng ai chứng kiến cũng thấy áy náy mà rút ví. Chiếc ly trong suốt, nhỏ xíu và được đặt rất khéo, ngay lối đi, thật khó mà tránh được.

Cũng ở Paris, du khách rất dễ gặp phải trò “ký tên ủng hộ”. Một nhóm người, thường là phụ nữ trẻ, sẽ cầm giấy đến nhờ mình ký tên ủng hộ một phong trào đấu tranh nào đó. Vừa ký xong, họ lập tức đòi tiền “quyên góp”, thậm chí bám theo mình một quãng đường dài cho đến khi mình chịu trả tiền mới thôi. Rất khó chịu!

Chưa kể đến những pha hú vía như suýt bị móc túi giữa quảng trường đông nghịt người ở Barcelona, hay ở sân bay Cairo (Ai Cập), một người đàn ông mặc đồng phục “nhân viên sân bay” tỏ ra rất chuyên nghiệp khi chủ động đẩy xe hành lý giúp mình. Thế mà ngay sau đó, anh ta chìa tay đòi 20 USD (khoảng 520.000 đồng) tiền dịch vụ. Dù ở đó dán đầy biển cảnh báo không đưa tiền cho nhân viên hỗ trợ, nhưng mọi thứ vẫn diễn ra trơn tru như một dịch vụ hợp pháp vậy. Mà ở Ai Cập thì dường như mọi dịch vụ đều yêu cầu tiền boa, từ những điều nhỏ nhặt như chỉ đường, mở cửa xe cho đến chụp ảnh… Mình luôn phải chuẩn bị sẵn vài tờ tiền lẻ trong túi cho những trường hợp này.


Còn ở Thổ Nhĩ Kỳ, xứ sở nổi tiếng bởi sự hiếu khách, mình suýt nữa thì bị “thuyết phục” mua một tấm thảm gần 30 triệu đồng sau màn thuyết trình say sưa về hoa văn truyền thống và văn hóa thủ công. Họ còn khéo léo đề nghị mình tắt máy quay “cho dễ trò chuyện”. May mà mình viện cớ có chồng đang đợi ở bên ngoài để thoát hiểm đó! Lúc đó đúng là vừa buồn cười vừa hoảng hốt!

Dù từng gặp vô số tình huống dở khóc dở cười như vậy, mình vẫn luôn trân quý những chuyến đi, những vùng đất mới mẻ. Bởi lẽ, khi đã bước ra khỏi vùng an toàn, đến một nơi mà ngôn ngữ, nhịp sống, cách nhìn đều xa lạ, thì những chuyện bất ngờ là điều tất yếu. Quan trọng nhất là mình luôn tỉnh táo, cẩn trọng và biết cách tự bảo vệ mình. Chỉ cần mình còn nguyên vẹn, an toàn trở về, thế là đủ rồi! 🏞️

**Lời khuyên nhỏ từ mình:**
* Không bao giờ nhận bất cứ thứ gì miễn phí từ người lạ.
* Luôn giữ chặt đồ đạc cá nhân, đặc biệt ở nơi đông người.
* Cẩn thận với những lời mời ký tên hay những “màn kịch” đánh vào lòng tốt của bạn.
* Tìm hiểu trước về văn hóa tiền boa ở điểm đến để chủ động hơn.
* Tin vào trực giác của mình. Nếu cảm thấy có gì đó “sai sai”, hãy lịch sự từ chối và rời đi.

Chúc bạn có những hành trình thật vui, thật an toàn và đầy ắp kỷ niệm đẹp nhé! ✈️