Có lẽ ai đã từng ghé Lạng Sơn đều cảm nhận được vẻ đẹp bình yên rất riêng của vùng đất biên cương này. Những dãy núi trùng điệp ôm lấy thung lũng xanh mướt, những nếp nhà giản dị nép mình dưới tán cây cổ thụ. Nhưng hôm nay, khi trở lại, tôi thấy Lạng Sơn không chỉ đẹp bởi cảnh sắc mà còn rạng rỡ hơn bởi những câu chuyện về nghị lực, về những cuộc đời đang thay đổi từng ngày. Nó như một làn gió mới, thổi bùng lên hy vọng khắp các thôn bản.
[Ảnh: Toàn cảnh núi rừng Lạng Sơn hùng vĩ khi nắng sớm]
Vẫn là những con đường đất đỏ quen thuộc dẫn vào các bản làng, nhưng giờ đây, đâu đó tôi bắt gặp những chuồng trại kiên cố hơn, những vườn cây ăn quả xanh tốt vươn mình đón nắng. Không gian sản xuất không còn vẻ đơn điệu mà đã có sức sống mới, những mô hình chăn nuôi, trồng trọt hiệu quả đang tô điểm thêm cho bức tranh nông thôn.
[Ảnh: Một mô hình chuồng trại chăn nuôi hoặc vườn cây ăn quả xanh tốt ở Lạng Sơn]
Khi trò chuyện với bà con, tôi nhận ra điều quý giá nhất ở đây không phải là một món ăn đặc sản nào, mà chính là những sản phẩm được làm ra từ đôi tay cần cù, từ những mô hình kinh tế được Nhà nước hỗ trợ. Từ những con bò, con ngựa bạch 🐎 được chăm sóc cẩn thận đến những vườn cây dẻ xanh mướt, tất cả đều mang ý nghĩa lớn lao hơn một bữa ăn ngon: đó là bữa ăn no đủ, là tương lai vững chắc cho mỗi gia đình.
[Ảnh: Một chú bò hoặc ngựa bạch khỏe mạnh đang gặm cỏ]
Tôi đặc biệt ấn tượng với câu chuyện của chú Đinh Văn Thì ở thôn Đồng Tiến, xã Na Sầm. Chú kể, mấy năm trước kinh tế gia đình bấp bênh lắm, chỉ trông vào mấy sào ruộng nhỏ. Rồi năm 2024 này, nhờ chương trình đa dạng hóa sinh kế, chú được hỗ trợ 3 con bò và cả thức ăn nữa. Ánh mắt chú sáng lên khi kể về đàn bò đang phát triển tốt, đã có con bê đầu tiên chào đời. Chú bảo: “Gia đình tôi cận nghèo, nhưng giờ có sinh kế này rồi, hy vọng năm sau là thoát hẳn rồi cô ạ!”. Nghe chú nói mà lòng tôi ấm áp lạ thường.
[Ảnh: Chú Đinh Văn Thì đang vui vẻ chăm sóc đàn bò của gia đình]
Rồi lại đến chú Hoàng Văn Len ở thôn Nà Thang, xã Tri Lễ. Chú Len được hỗ trợ 1 con bò từ năm 2023. Từ một con bò ban đầu, giờ đây gia đình chú đã nhân rộng thành 4 con bò sinh sản, bán được cả 2 con bê nữa. Thu nhập có được chú lại đầu tư thêm cho 200 cây dẻ. Chú nói với giọng đầy tự hào: “Giờ thì gia đình tôi đã thoát nghèo rồi!”. Những câu chuyện như thế này không chỉ là những con số trên báo cáo, mà là những minh chứng sống động, là hơi thở của sự đổi thay, của niềm tin vào một tương lai tốt đẹp hơn.
[Ảnh: Chú Hoàng Văn Len tự hào bên vườn dẻ hoặc đàn bò của mình]
Thật đáng trân trọng khi thấy những nỗ lực không ngừng nghỉ của tỉnh Lạng Sơn trong việc mang lại cuộc sống tốt đẹp hơn cho người dân. Tỷ lệ hộ nghèo đã giảm đáng kể, từ 12,2% năm 2021 xuống còn 3,36% năm 2024. Đây không chỉ là thành tựu về kinh tế mà còn là sự thay đổi về tinh thần, khơi dậy ý chí vươn lên mạnh mẽ trong mỗi người dân. Tỉnh cũng đang tiếp tục đặt ra những mục tiêu lớn hơn, tập trung vào hạ tầng, y tế, giáo dục… để đảm bảo một cuộc sống toàn diện cho bà con. Đó là một hành trình dài nhưng đầy ý nghĩa.
[Ảnh: Một công trình hạ tầng thiết yếu mới ở Lạng Sơn, ví dụ cầu hoặc đường đang xây dựng]
Từ những chia sẻ của ông Dương Xuân Huyên – Phó Chủ tịch Thường trực UBND tỉnh Lạng Sơn, tôi biết rằng giai đoạn 2026-2030, tỉnh sẽ tiếp tục kiên định mục tiêu giảm nghèo bền vững, ưu tiên nguồn lực đầu tư hạ tầng thiết yếu như giao thông, cầu, nhà ở, nước sạch… Đây chính là những bước đi vững chắc để nâng cao khả năng tiếp cận dịch vụ, xây dựng một Lạng Sơn phát triển toàn diện.
Rời Lạng Sơn, trong tôi không chỉ là hình ảnh của núi rừng hùng vĩ hay những món ngon, mà còn là nụ cười rạng rỡ của những người dân đã và đang vượt khó. Những câu chuyện về những con bò, những vườn cây dẻ không chỉ là sinh kế, mà là biểu tượng của hy vọng, của sự kiên cường và lòng biết ơn. Nếu có dịp về Lạng Sơn, hãy dành chút thời gian tìm hiểu về những câu chuyện đổi thay này nhé. Bạn sẽ thấy một Lạng Sơn không chỉ đẹp, mà còn rất đáng để yêu thương và ngưỡng mộ 💖.
[Ảnh: Nụ cười rạng rỡ của một người dân Lạng Sơn hoặc toàn cảnh Lạng Sơn bình yên hoàng hôn]