Mỗi khi chuẩn bị cho một chuyến bay, bên cạnh niềm háo hức được khám phá hay trở về nhà, có một nỗi lo lắng chung mà tôi tin là ai trong chúng ta cũng từng trải qua: chuyện giá cả đồ ăn, thức uống ở sân bay. Nó giống như một “ám ảnh” vậy, ai cũng biết là đắt, nhưng thật khó để chuẩn bị tinh thần cho những lúc nó “đắng” đến thế! 😔
Mới đây thôi, câu chuyện chiếc bánh mì “thần thánh” 208.000 đồng ở sân bay Nội Bài lại làm xôn xao cộng đồng mạng. Một lần nữa, nỗi lo về những chiếc ví “bay hơi” ở sân bay lại ùa về, và tôi chợt nhận ra, cảm giác này không của riêng ai.
Tôi vẫn nhớ như in, có lần chờ chuyến bay dài ở Nội Bài, khát khô cả cổ. Chạy vội vào cửa hàng tiện lợi, mua chai nước lọc 500ml. Cầm chai nước trên tay, trả 80.000 đồng mà lòng cứ se lại. Uống ngụm nước ấy, cảm giác không chỉ giải khát mà còn thấy… “đắng chát” hơn cả cơn khát ban đầu. Đúng là tiền nào của nấy, nhưng có lẽ “nước lọc 80k” đã vượt qua mọi giới hạn của sự chấp nhận rồi.

Đừng nói đến khách du lịch trong nước, nếu là bạn bè quốc tế, chắc hẳn cảm giác còn “sốc” hơn nhiều. Tôi từng nghe kể, một độc giả chia sẻ rằng cốc cappuccino ở Nội Bài có giá gần 10 USD, tức hơn 200.000 đồng! Anh ấy còn so sánh, mức giá này đắt hơn 150% so với sân bay ở Mỹ hay Canada. Thật sự khó tin, phải không? 😮 Hay như một suất phở gà “đơn giản” thôi, cũng chạm mốc 8 USD, hơn 200.000 đồng.

Nhiều người gọi đây là kiểu “chặt chém”, bởi lẽ chúng ta dường như chẳng có lựa chọn nào khác khi đã vào khu vực chờ. Bụng đói, miệng khát, dù biết đắt nhưng vẫn phải móc hầu bao. Cảm giác bất lực ấy không mấy dễ chịu đâu.
Ai cũng hiểu chi phí vận hành ở sân bay cao hơn bên ngoài, đó là điều hiển nhiên. Nhưng liệu có phải vì thế mà giá cả lại đội lên “trên trời” đến vậy không? Có độc giả đã thẳng thắn chia sẻ: chi phí nhân công ở Việt Nam đâu thể cao hơn Mỹ, Canada hay Nhật Bản, trong khi đồ ăn ở sân bay các nước đó lại không chênh lệch quá nhiều so với bên ngoài. Dường như, khi đói thì đành phải ăn, khát thì đành phải uống, và thế là “không ép mà thành ra ép khách” vậy. 😩
Thật sự, tôi lo lắng rằng câu chuyện giá cả “đắt đỏ” này sẽ tạo ra một rào cản lớn cho du lịch Việt Nam. Sân bay được xem là bộ mặt đầu tiên khi bạn bè quốc tế đặt chân đến, là nơi chào đón những người con xa xứ trở về. Để lại ấn tượng về sự “chặt chém” ngay từ cửa ngõ đất nước thì thật đáng buồn lắm. Lợi ích có thể chảy vào túi một số ít, nhưng hệ lụy thì ảnh hưởng đến cả ngành du lịch chung. Chúng ta đang nỗ lực kích cầu du lịch, nhưng nếu cứ “trên rải thảm, dưới rải đinh” thế này thì khó mà giữ chân du khách quay lại lần thứ hai. 💔
May mắn thay, câu chuyện giá sân bay đắt đỏ không chỉ của riêng Việt Nam mà còn là vấn đề ở nhiều quốc gia. Và thế giới đã có những cách làm rất hay để giải quyết nó. 🌍
Điển hình như ở Thái Lan, sau những phản ánh về giá đồ ăn, sân bay Don Mueang ở Bangkok đã thiết lập hẳn một khu ẩm thực riêng. Ở đó, một món ăn chỉ khoảng 60 baht (khoảng 42.000 đồng) và không quá 100 baht (khoảng 70.000 đồng). Giá cả phải chăng khiến du khách cảm thấy thoải mái hơn rất nhiều. Hay như Ấn Độ, họ còn triển khai chương trình “Udaan Yatri Cafe” tại sân bay, nơi bạn có thể mua một cốc cà phê hay chai nước lọc chỉ với 10 Rupee (khoảng 3.000 đồng)! Thật đáng kinh ngạc, phải không?
Ở Mỹ cũng vậy, sau vụ việc một hành khách phàn nàn về ly bia giá gần 727.000 đồng, các sân bay lớn như LaGuardia, JFK đã ban hành quy định rõ ràng: giá bán hàng hóa trong sân bay không được cao hơn quá 10% so với các cửa hàng bên ngoài. Một cách làm rất công bằng và minh bạch.
Nhìn vào những giải pháp của bạn bè quốc tế, chúng ta có quyền hy vọng rằng câu chuyện giá cả ở sân bay Việt Nam cũng sẽ sớm có những thay đổi tích cực. Sân bay không chỉ là điểm dừng chân, mà còn là khởi đầu và kết thúc của mỗi hành trình. Tôi tin rằng, với những điều chỉnh hợp lý, sân bay của chúng ta sẽ thực sự là nơi chào đón du khách một cách trọn vẹn và thân thiện nhất, để mỗi chuyến đi đều đong đầy những kỷ niệm đẹp, chứ không phải là những cảm xúc “đắng chát” về giá cả. ✨

Còn bạn thì sao, bạn đã từng có trải nghiệm “giật mình” nào với giá đồ ăn ở sân bay chưa? Hãy chia sẻ cùng tôi nhé!