Có những chuyến đi chẳng hề nằm trong danh sách “must go” của mình, ấy vậy mà duyên số lại đưa đẩy đến. Quảng Châu chính là một nơi như thế. Năm nay đặt mục tiêu đi Trung Quốc, nhưng thú thật, thành phố này chưa bao giờ lọt vào ‘mắt xanh’ của mình. Thế rồi, vì công việc, mình có một chuyến đi chớp nhoáng đến mức bản thân còn chẳng tin nổi! Mọi thứ từ visa, vé máy bay đến phòng ở đều được chuẩn bị gấp rút vỏn vẹn trong hai tuần. Vì thế, đây không phải một bài review chi tiết về lịch trình khám phá từng ngóc ngách, mà là những cảm nhận, những gạch đầu dòng vội vã từ một cô nàng mê xê dịch nhưng bỗng dưng “cuống cuồng” vì Quảng Châu đó nha. 🌸
Chắc hẳn nhiều bạn cũng lo lắng về chuyện visa và xuất nhập cảnh nhỉ? Mình chọn làm dịch vụ cho nhanh gọn lẹ, dù chi phí có nhỉnh hơn một chút. Hồ sơ thì cũng cơ bản thôi, với lưu trú dưới 15 ngày thì cần hộ chiếu còn hạn trên 6 tháng, CCCD, 2 ảnh 4×6 và hộ khẩu. Một tips nhỏ là nếu ảnh hộ chiếu của bạn có khác nhiều so với hiện tại, như mình từ tóc dài sang ngắn cũn, thì cứ túm gọn hết lên khi gặp hải quan nha, mình thấy vậy cũng chót lọt đó.
À, còn chuyện bị soi kỹ thì sao? Nó sẽ không đáng sợ nếu mục đích của bạn là du lịch thực sự. Mình từng nghe nhiều bạn kể nếu phẫu thuật hay thay đổi diện mạo quá nhiều so với ảnh hộ chiếu có thể bị hỏi han. Chị trong đoàn mình, cứ xinh xắn, ưa nhìn là y như rằng lần nào sang cũng bị mời vào phòng riêng thẩm vấn, chắc các bạn cũng hiểu vì sao rồi đó! 😂 Còn mình thì passport cũng đi Hàn, Thái rồi, họ lật qua lật lại, thu luôn và cho mình ra khỏi hàng. Tưởng là mình “xinh” quá nên bị soi, ai dè là ra “ghế nóng” để kiểm tra điện thoại thôi rồi lại được thả đi. Thôi thì cũng là hên xui, nên cứ chuẩn bị vài câu tiếng Trung hay tiếng Anh cơ bản như ‘tôi đi du lịch’, ‘tôi đi mua quần áo’ hay ‘tôi đi cùng bạn bè’ là tự tin hơn nhiều đó.
Với vé máy bay, chặng này mình thấy có Jetstar, Vietnam Airlines và China Southern. Tất nhiên rồi, mình vẫn ưu tiên Jetstar cho “kinh tế” nhất. Giá vé khứ hồi Hà Nội – Quảng Châu của mình là 3,7 triệu (do đặt cận ngày, chỉ 1 tuần trước chuyến đi), nếu các bạn săn sớm thì tầm 3 triệu thôi à (cập nhật 29/7). Còn VNA hay China Southern thì thường cao hơn, khoảng 6-10 triệu lận đó.
Về thanh toán, đây là điều mình cực kỳ muốn nhấn mạnh. Tiền mặt thì 1 tệ khoảng 3350 VND (thời điểm 29/7), nhớ cẩn thận khi đổi để không dính tiền giả nhé. Nhưng điều quan trọng hơn là: thẻ tín dụng Visa/Mastercard gần như “vô dụng” ở đây! Người Trung Quốc thanh toán 99% qua WeChat Pay và Alipay, tương tự như Airpay hay MoMo của mình vậy. Mà muốn dùng thì phải có tài khoản ngân hàng bên Trung Quốc cơ. Thế nên, hãy chuẩn bị tiền mặt thật kỹ hoặc tìm cách nhờ bạn bè/người thân có tài khoản hỗ trợ nhé.
Để khám phá thành phố này, mình chỉ dùng vỏn vẹn 3 ứng dụng: Google Maps để tra đường, Google Dịch và Metro Man để tìm trạm tàu điện. “Không biết tiếng có đi được không?” – Câu trả lời của mình là “Có nhé!” Chỉ cần bạn chuẩn bị một lịch trình chi tiết và có vài câu giao tiếp cơ bản thì không gì là không thể. Tiếng Anh ở đây không phổ biến lắm đâu. Nhưng mà đi rồi mới thấy, việc ngắm soái ca trên phim suốt ngày thật không uổng phí, thỉnh thoảng ‘bắn’ vài câu tiếng Trung đơn giản là họ cũng tưởng mình là người bản địa đó các bác ạ, vui lắm! 😂
Di chuyển ở Quảng Châu thì tàu điện ngầm (Metro) là tiện nhất, rẻ nữa, chỉ từ 2-5 tệ tùy độ xa gần. Đi bộ thì hơi nhiều một chút, và các bạn nhớ kiểm tra giờ tàu chạy nha (thường từ 5h đến 23h30 tùy tuyến), tránh đi chơi về muộn không còn tàu mà đi. Mình thấy cách đi cũng khá đơn giản, chắc một phần vì mình từng đi ở Hàn Quốc rồi. Mình không biết ở đây có thẻ đi nhiều lần như TMoney không, nhưng mình cứ mua xu một lần cũng thấy tiện. Thật ra 4 ngày ở Quảng Châu mình đi tàu điện có tầm 4 lần thôi, còn lại chủ yếu là taxi vì công việc cần di chuyển nhanh.
Cách mua xu một lần cũng dễ lắm: dùng ứng dụng tra tuyến và trạm cần đến, rồi đi đến trạm gần nhất. Sau khi qua an ninh kiểm tra đồ, bạn sẽ thấy một dãy máy bán xu tự động. Chọn tuyến và điểm đến trên màn hình, máy sẽ hiện ra số tiền. Chọn số người, máy sẽ tự động nhân tiền lên. Cuối cùng, chỉ việc đút tiền giấy (mệnh giá 5 và 10 tệ) hoặc tiền xu vào máy, nó sẽ tự động nhả ra xu màu xanh và tiền thừa. Lưu ý là khe đút tiền giấy và tiền xu riêng biệt, hãy để ý khe nào sáng đèn là khe đó cho phép dùng loại tiền đó nha.
Nếu đi taxi, giá mở cửa là 12 tệ. Nhớ bảo tài xế bấm đồng hồ trừ khi đi buổi tối họ sẽ khoán tiền luôn thì mình cứ trả giá nếu thấy quá cao nha. Một lưu ý nhỏ là nếu đi 4 người thì nên hỏi trước xem xe có nhận không, vì có xe chỉ nhận đủ 4 người tính cả tài xế đó. Còn xe bus thì mình không chọn vì không biết tìm tuyến thế nào, với lại Google Maps ở Trung Quốc không cập nhật phương tiện công cộng nên mình cũng ‘bó tay’ luôn.
Tiêu chí chọn chỗ ở của mình là sạch sẽ, thoáng mát và đặc biệt là gần trạm tàu điện là ok rồi, vì mình thích đi chơi hơn là nằm phòng nghỉ dưỡng mà. Mình chọn Motel Hongjiang ở quận Việt Tú, được giới thiệu là giá cả phải chăng, chỉ khoảng 168 tệ/đêm/4 người. Các bạn có thể tìm phòng trên Booking, Airbnb, Traveloka… cứ gần trạm tàu là tiện nhất nha.
Dù chuyến đi gấp gáp nhưng mình cũng kịp ‘ngó nghiêng’ vài món ngon ở Quảng Châu quanh khu khách sạn.
- Bánh cuốn Trung Quốc: Cá nhân mình thì không hợp lắm. Bánh hơi nát, nhân tôm hoặc thịt, hôm mình ăn còn thấy thịt hơi hôi nữa nên đành chịu.
- Lẩu chim khô: Món này lạ miệng mà ngon bất ngờ luôn! Quán toàn dân bản địa ăn thôi đó.
- Lẩu gà nấm: Thơm ngon đến giọt cuối cùng là có thật nha các bạn!
- “Xôi đen cuộn”: Món này tìm thấy trong chợ Saher, khá thú vị.
- Quán Tiger Prawn ở Beijing Lu: Đây là quán ăn Việt Nam rất nổi tiếng, ai đến Quảng Châu cũng phải ghé thử. Xếp hàng đông nghẹt thở luôn đó, nhưng đừng lo, người Việt mình “auto” đi vào mà không cần chờ đâu nha!
- Chè Trung Quốc cạnh chợ Onelink: Hôm đó mình tính mua 2 loại chè ăn thử, nhưng mải mê ngắm cái lọ xinh xinh của quán mà lỡ gọi nhầm thành 2 ly chè xoài giống hệt nhau, chỉ khác mỗi cái lọ với cái bát thôi! Trời ơi, mình hận bản thân lắm! 😂 Các bạn nhớ để ý kỹ khi gọi món nha.
Thật lòng mà nói, vì mục đích chuyến đi lần này là công việc nên mình chưa có dịp khám phá nhiều địa điểm vui chơi. Hị hị. Rất xin lỗi các bạn đã kiên nhẫn đọc đến đây. Những chia sẻ này đều là quan điểm cá nhân của mình, rất mong các bạn góp ý và bỏ qua nếu có nhầm lẫn gì đó nhé. Many thanks ạ!
Dù là chuyến đi “chớp nhoáng” và không nằm trong kế hoạch ban đầu, Quảng Châu đã để lại cho mình những ấn tượng rất riêng. Từ sự bất ngờ với hệ thống thanh toán điện tử, chút lo lắng ở cửa khẩu, cho đến những hương vị món ăn lạ lẫm và những nụ cười thân thiện. Quảng Châu không chỉ là một thành phố công nghiệp mà còn ẩn chứa nhiều điều thú vị chờ đợi được khám phá. Nếu bạn đang tìm kiếm một điểm đến mới mẻ, hơi thử thách một chút nhưng đầy trải nghiệm, sao không thử ghé thăm Quảng Châu một lần nhỉ? Chắc chắn bạn sẽ có những câu chuyện của riêng mình đó! 💖