Trên những chuyến đi, tôi thường thấy mình lạc giữa những cảnh đẹp hùng vĩ, những nền văn hóa rực rỡ và cả những khoảnh khắc đời thường giản dị. Nhưng đôi khi, cuộc sống lại hé lộ những câu chuyện vượt xa mọi tưởng tượng, nhắc nhở chúng ta về sự mong manh và đồng thời, sức mạnh diệu kỳ bên trong mỗi con người. Gần đây, đọc về những trường hợp sống sót “kỳ lạ” sau tai nạn máy bay, lòng tôi trào dâng một cảm xúc khó tả – vừa tiếc thương cho những mất mát, vừa kinh ngạc trước ý chí sinh tồn phi thường. 🌸
Hãy hình dung nhé, một chiếc máy bay rơi… và giữa bao nhiêu đau thương, vẫn có một tia sáng le lói. ✨

Anh Vishwashkumar Ramesh, 40 tuổi, trên chuyến bay của Air India gặp nạn ngày 12/6, đã sống sót một cách khó tin. Anh ngồi ghế 11A, bị hất văng ra khỏi máy bay, nhưng sau đó vẫn có thể tự mình đi bộ đến xe cứu thương. Nghe tin anh đã qua cơn nguy kịch, tôi không khỏi thở phào. Đáng tiếc thay, em trai anh, người cũng ngồi hàng ghế 11, cùng tất cả hành khách khác trên chuyến bay định mệnh ấy đã không qua khỏi. Chắc hẳn, gánh nặng của sự sống còn này sẽ đi theo anh mãi về sau. 💔

Câu chuyện của Vishwashkumar Ramesh khiến tôi nhớ về một trường hợp khác từ rất lâu rồi, một cô gái với hình xăm máy bay và một ký ức không phai. Đó là bà Cecelia Crocker, hay Cecelia Cichan ngày đó, khi còn là một cô bé 4 tuổi trên chuyến bay của Northwest Airlines năm 1987. Chiếc máy bay xấu số rơi ở ngoại ô Detroit, cướp đi sinh mạng của 154 người, bao gồm cả cha mẹ và anh trai cô bé. Giữa hiện trường hoang tàn, một người lính cứu hỏa đã tìm thấy Cecelia, vẫn còn thắt dây an toàn trong ghế ngồi. Một phép màu thật sự! 🌟

Cecelia lớn lên với những vết sẹo trên cơ thể và một nỗi ám ảnh về vụ tai nạn. Trong một bộ phim tài liệu năm 2013, cô chia sẻ rằng cô nghĩ về nó mỗi ngày. Để nhắc nhở bản thân về nơi mình đã từng trải qua, cô đã xăm hình một chiếc máy bay lên cổ tay. “Tôi muốn tự mình để lại một dấu ấn cho chính mình,” cô nói. Một hành động thật mạnh mẽ, đúng không? Đó không chỉ là vết sẹo, mà là dấu ấn của sự kiên cường. 💪

Không chỉ có Cecelia, hay anh Vishwashkumar, lịch sử cũng ghi nhận những trường hợp sống sót thần kỳ khác. George Lamson Jr. là một ví dụ, ông sống sót sau vụ tai nạn Galaxy Airlines năm 1985 khi mới 17 tuổi. Đến tận bây giờ, sau bao nhiêu năm, những biến cố ấy vẫn để lại “dư âm mãi mãi trong cuộc đời bất cứ ai từng trải qua điều tương tự.”

Những câu chuyện này khiến tôi suy nghĩ rất nhiều. Chúng không chỉ là những dòng tin tức, mà là những minh chứng sống động cho bản năng sinh tồn mãnh liệt của con người. Dù cuộc đời có thể mang đến những thử thách nghiệt ngã đến đâu, đôi khi, vẫn có những ánh sáng nhỏ bé len lỏi qua, nhắc nhở chúng ta về giá trị của mỗi hơi thở, mỗi khoảnh khắc được sống. Hãy trân trọng cuộc đời, bạn nhé. 💖

