Ngày cuối cùng trên đất Hàn Quốc thường mang theo một cảm xúc thật lạ. Sáng ấy, chúng tôi ba đứa thức dậy sau 8h, ăn vội bữa sáng ở hostel rồi ríu rít chụp ảnh lưu niệm cùng anh chủ nhà – người đàn ông với khuôn mặt dễ thương đã giúp chúng tôi vác ba chiếc vali nặng trịch đêm hôm trước. Một cuộc chia tay đầy tình cảm, rồi cả bọn háo hức đợi một người anh họ của Gấu Mèo, anh ấy đã sống ở Hàn cả chục năm rồi. Dù anh hẹn 8h30 nhưng cuối cùng hơn 10h mới thấy mặt, cả xe chúng tôi cứ thế rôm rả đủ thứ chuyện, từ cuộc sống Việt Nam đến những câu chuyện về lao động, nhập cư trái phép hay văn hóa gia đình ở xứ sở kim chi. Rồi mệt quá, ngủ quên lúc nào không hay.

Xuyên qua những cung đường êm ả, xa xa đã thấy thấp thoáng chiếc phà màu trắng tinh khôi, chậm rãi đưa khách qua lại đảo Nami. Khung cảnh ấy thật bình yên, với mây trắng trôi lững lờ và nắng vàng dịu nhẹ trải khắp mặt sông. Ngồi trên phà, gió thổi lồng lộng, hít hà cái không khí trong lành, mọi lo toan dường như tan biến hết. 🏞️

Con đường mùa thu lá vàng

Chiếc phà trắng trên sông, đưa khách đến đảo Nami

Nami, cái tên đã quá quen thuộc với những ai yêu điện ảnh Hàn Quốc, đặc biệt là từ sau “Bản tình ca mùa đông” năm 2002. Hòn đảo sông hình bán nguyệt này nằm ở Chuncheon, cách trung tâm Seoul chừng 2 giờ lái xe và thêm khoảng 20 phút đi phà. Nó hình thành khi nước sông Bắc Hán dâng lên, tạo nên một không gian xanh mướt, tách biệt.

Toàn cảnh Nami mùa thu với sắc lá vàng đỏ rực rỡ

Lúc chúng tôi đến, trời đã ngả chiều, chỉ còn vương chút nắng vàng vọt. Cái se lạnh đầu thu ở Seoul khi mặc chiếc áo len mỏng mới mua ở chợ Ewha đã là gì, sang đến Nami, gió thổi tê tái khiến cả bọn lạnh run người. May mà vẫn còn chút nắng, tụi tôi cứ thế nhao ra đón nắng để vừa sưởi ấm, vừa tranh thủ chụp những bức ảnh thật đẹp. Khắp nơi, lá vàng, lá đỏ đã bắt đầu rải rác, dù mới chỉ là chớm thu thôi mà Nami đã khoe sắc ngọt ngào đến vậy. 🌸

Con đường lá vàng thơ mộng ở Nami

Đầu thu ở đây mọi thứ đều mang một vẻ nhẹ nhàng đến lạ. Nắng nhẹ, gió nhẹ, những cơn lạnh cũng nhẹ nhàng, và cả sắc lá cũng vàng một cách thật dịu êm. Không hiểu có phải vì cảm xúc cá nhân hay không, nhưng nhìn cái gì cũng thấy xinh xinh, đáng yêu không tả được. Nami dường như là chốn hẹn hò lý tưởng cho các cặp đôi, hay nơi những gia đình nhỏ cùng nhau tổ chức picnic cuối tuần. Xung quanh đâu đâu cũng thấy những khung cảnh thật tình tứ, kiểu như tình yêu luôn ở quanh ta ấy, nhưng… ừm, chỉ là quanh ta thôi (cười). 💕

Cặp đôi dạo bước trong khung cảnh lãng mạn ở Nami

Cảm giác nuối tiếc cứ thế dâng lên, vì đây đã là ngày cuối cùng rồi. Cứ muốn thời gian trôi thật chậm, để còn được tận hưởng thêm chút nữa. Nhưng rồi cuộc vui nào cũng phải tàn. Chúng tôi đành thưởng thức vội chiếc kem lạnh buốt răng rồi thẳng tiến về Incheon, chuẩn bị cho chuyến bay sáng mai. Đêm cuối cùng ở Hàn, cả bọn vẫn không quên “càn quét” khắp khu Incheon, tiêu sạch số tiền còn lại. Còn em ư? Em vẫn cứ thế đi tìm tình yêu ở những đất nước khác, rồi ngày càng nhận ra em và tình yêu chẳng liên quan gì đến nhau (khụ khụ). Tạm biệt Nami, tạm biệt Hàn Quốc, hẹn một ngày không xa trở lại những cung đường đầy nắng và gió này nhé!