Hai năm lang thang khắp đó đây, từ những ngày đầu còn ngô nghê bước chân vào ga tàu, leo nhầm chuyến bus, rồi lỡ ngủ quên trên tàu điện… Ai mà chẳng có lúc dại, mình cũng không phải ngoại lệ đâu. Bởi vậy nên những chuyến đi của mình chẳng mấy khi trơn tru, xuôi chèo mát mái như nhiều bạn nghĩ.
Có những tình huống dở khóc dở cười, những sai lầm ngớ ngẩn mà đến giờ nghĩ lại vẫn bật cười khúc khích. Nhưng cũng nhờ những “sự cố” đó, mình hiểu thêm về bản thân, về những người bạn đồng hành. Sự bình tĩnh dần thay thế cho chút hoảng hốt ban đầu, bản thân cũng dạn dĩ và nhiều dũng khí hơn hẳn. Và hơn hết, chính những “drama” nho nhỏ ấy lại khiến hành trình thêm nhiều dư vị, tạo nên những kỷ niệm khó phai, khắc sâu trong tim mình những con người mình đã gặp, những nơi mình đã đặt chân đến.
Rồi đến một ngày, cùng tụ họp với những người bạn cũ, kể lại cho nhau nghe những câu chuyện, những kỷ niệm ấy… tất cả lại nhìn nhau và cùng phá lên cười. À, thì ra thanh xuân của chúng ta là những chuyến đi như vậy đó! 🏞️
Mình muốn chia sẻ một vài “biến cố” đã nếm trải trong hành trình xê dịch của mình, biết đâu lại có ai đó thấy mình trong đó!
Đài Loan: Hồi hộp ở cửa khẩu
Nhớ hồi đó đi Đài Loan đúng đợt đang rộ lên vụ 133 người Việt bỏ trốn, lòng mình cũng có chút lo lắng. May mắn sao mình đã xin eVisa online từ trước. Đến sân bay Đào Viên khoảng một tuần sau sự việc, khi nhập cảnh, mình cẩn thận in đầy đủ eVisa, giấy xác nhận book khách sạn, vé khứ hồi, và cả lịch trình chi tiết nữa. May mắn thay, anh nhân viên hải quan không hỏi han gì nhiều, mình cứ thế “vụt” qua cửa nhập cảnh nhanh như một vị thần. Phù… nhẹ nhõm vô cùng! 😅
Hong Kong: Giữa tâm bão biểu tình
Hong Kong đón mình bằng một ngày biểu tình dữ dội. Trạm MRT quanh khu trung tâm bị chặn hết lối xuống, mình cứ loay hoay mãi. Cuối cùng phải cầu cứu cảnh sát và đi bộ gần 3km đường căng hải mới thoát ra được vùng “nguy hiểm”. Qua được rồi, mình vội lôi máy ảnh ra… và quyết định xóa hết mấy bức hình lỡ chụp ở vịnh Đồng La. Trong ký ức mình, Hong Kong sẽ luôn là một thành phố giàu đẹp và văn minh thôi!
Điều đáng sợ hơn là suýt chút nữa mình đã không thể về được vì biểu tình còn lan tận ra sân bay. Hai ngày sau khi mình về, có rất nhiều chuyến bay bị ảnh hưởng nặng nề do tình hình căng thẳng. Đúng là hú vía!
Đảo Cô Tô: Bão đến bất chợt
Chuyến đi Cô Tô đầu tiên của cả nhóm bạn trẻ, đang vui vẻ thì “dính” ngay một cơn bão. Tàu thuyền bị cấm xuất bến mất một ngày. Một ngày ở đảo lúc đó dài như cả tuần vậy, cứ ngỡ không về được đất liền mà phải ở lại làm “người bản địa” luôn cả tuần. Cảm xúc lúc đó cứ vui buồn lẫn lộn, nhưng giờ nghĩ lại thì thành kỷ niệm đáng nhớ nhất!
Manila & Penang: Vô duyên đến lạ!
Cứ như có lời nguyền vậy, mình book vé đi Manila hai lần thì cả hai lần đều bị hủy, một lần vì núi lửa, một lần vì… Corona! Rồi book vé đi Penang thì hãng lại hủy đường bay. Chẳng hiểu mình vô duyên với hai nơi này hay là do mình quá “đen” nữa. Ahuhu. 🥲
Singapore: Chai cồn “ra đi” không lời từ biệt
Thảm nhất chắc là chuyến bay từ Singapore qua Kuching trong mùa dịch, bị hải quan thu mất chai cồn rửa tay. Huhu, rõ khổ! Chắc do mình sơ ý quên không cho vào hành lý ký gửi, mà chai cồn tận 250ml lận cơ. Bài học nhớ đời luôn!
Tokyo: Chuyến tàu định mệnh lúc nửa đêm
Đi chuyến tàu điện cuối cùng từ trung tâm Tokyo về Makuhari, thì tàu lại gặp sự cố giữa đường. Cả đoàn phải xuống tàu và chờ hồi lâu để sửa chữa. Lúc đó, mình cứ nghĩ bụng phen này có lẽ phải ngủ qua đêm ở ga tàu điện rồi, sẽ là một trải nghiệm nhớ đời đây! May mắn sao tàu cũng sửa xong, cuối cùng mình vẫn về đến khách sạn lúc gần 3 giờ sáng. Mệt phờ nhưng cũng thấy thật may mắn.
Malacca: Cuộc chạy đua với thời gian
Chuyến bus từ Malacca về Kuala Lumpur bị muộn giờ vì tắc đường kinh hoàng đúng dịp Quốc khánh của Malaysia. Cả lũ cuống cuồng chạy như bay cho kịp xe, vừa thở hồng hộc vừa nghe anh tài xế mắng mấy câu “What time??!!! What time?!!”. Lên được xe rồi thì ai cũng thở phào nhẹ nhõm, mặc kệ lời mắng, chỉ thấy mình thật may mắn!
Còn hương vị “drama” trong những chuyến đi của bạn thì sao? Chia sẻ cùng mình và mọi người nhé! 🌸