Ngày nảy ngày nay, tại xứ sở Kim Chi có một chốn được mệnh danh là thiên đường. Nơi đó ôm trọn những khung cảnh non xanh nước biếc, những con đường ven biển uốn lượn, những cánh đồng hoa ngút ngàn khẽ rung rinh trong làn gió biển và cả những ngọn núi lửa kỳ vĩ. Một nơi tưởng chừng lạ lẫm nhưng lại rất đỗi quen thuộc với nhiều bạn trẻ mê phim Hàn, bởi đây từng là phim trường của biết bao siêu phẩm lãng mạn. Mình cũng chẳng cần giới thiệu dài dòng nữa đâu, vì đáp án đã nằm ngay trên tiêu đề rồi: Thiên đường ấy mang tên Jeju.
Video mình ghi lại một số khoảnh khắc tại Jeju
Chuyến xe cảm xúc đến Jeju
Trước khi đặt chân tới, Jeju trong tâm trí mình chỉ đơn giản là một điểm đến “phòng bị” cho những lữ khách quốc tế ngại xin visa hay trót lỡ trượt visa Hàn. Nói thật lòng, Jeju lúc đó trong mình chỉ là một nơi đã quen, đã biết từ rất lâu nhưng… chưa yêu. Bạn có từng nghĩ giống mình không?
Thực ra, ban đầu mình chỉ dành trọn tình yêu cho Seoul thôi. Không phải vì Seoul phồn hoa đô hội, mà vì nơi đó gắn liền với tuổi thơ, với những câu chuyện về gia đình mình (điều này mình từng chia sẻ trong một bài viết rồi đó). Tình cảm mình dành cho Jeju bắt đầu chớm nở khi mình nhận được email về cuộc thi “03 ngày du lịch Jeju” do Cục xúc tiến du lịch Jeju (https://www.visitkorea.org.vn) tài trợ và Gody (https://gody.vn) đồng tổ chức. Lúc ấy, mình mới thật sự háo hức và bắt đầu tìm hiểu về hòn đảo này. Từ những thông tin, những đoạn video, những hashtag #Jeju trên Instagram, tình cảm cứ lớn dần lúc nào không hay. Mình thấy tiếc nuối vô cùng, tại sao mình không yêu nơi này sớm hơn nhỉ? Nhưng thôi, chưa muộn mà, chuyến đi lần này coi như là cơ hội để thử xem duyên của mình với Jeju tới đâu. Mình chẳng dám hy vọng nhiều, chỉ mong lọt top 15 thôi đã hạnh phúc lắm rồi, vì biết lượng thí sinh và lượt bình chọn đông đảo. Ấy vậy mà ngày nào mình cũng mở Gody để theo dõi thứ hạng, chẳng biết lúc đó là háo hức, nôn nóng hay chỉ tò mò nữa.
Trải qua hơn 20 ngày thi đầy biến động, cuối cùng duyên cũng đã tới. Mình cảm thấy may mắn, cùng với sự cố gắng của bản thân và đặc biệt là sự ủng hộ nhiệt tình, lặng thầm bình chọn của mọi người, nhất là các bạn độc giả thân thương của blog mình. Hành trình Jeju lần này đã gắn kết chúng ta hơn. Mình cũng thấy áy náy vì đôi khi bận rộn, áp lực cuộc sống mà mình hơi vô tâm với mọi người. Càng cảm kích, mình lại càng thêm yêu mến Jeju. Trước chuyến đi, mình đã tự hứa sẽ cố gắng chia sẻ nhiều khung hình đẹp, những câu chữ chau chuốt, tỉ mẩn nhất về Jeju để đáp lại chân tình của mọi người.
Chuyến đi tuy hơi gấp gáp, nhưng nhờ sự hỗ trợ của Gody và Cục xúc tiến du lịch Jeju, chỉ chưa đầy một tuần sau ngày công bố kết quả, mình đã có trong tay tấm vé máy bay, booking hostel, voucher nhà hàng cùng bao nhiêu quà và hành trang cần thiết. Cầm tấm hộ chiếu xanh, đeo chiếc cover do Cục xúc tiến du lịch Jeju sản xuất cùng KTO, mình thấy hãnh diện và phấn chấn lắm. Y như rằng, nhập cảnh nhanh như một cơn gió, nhân viên hải quan mỉm cười đóng dấu mà không hỏi bất kỳ câu nào. Khởi đầu quá suôn sẻ rồi! Nhiệm vụ 3 ngày tới chỉ gói gọn trong 3 chữ: đi, trải nghiệm và chia sẻ.
Với quỹ thời gian eo hẹp, tuy không nhiều nhưng đủ để mình hiểu thêm phần nào về hòn đảo thiên đường, đủ để hiểu về những con người xứ Hàn đang sinh sống tại đây và đủ để mình đong đầy thêm tình cảm với Jeju. Hòn đảo này thực sự tách biệt với những đô thị lớn như Seoul, không chỉ về địa lý mà cả nhịp sống. Không có những ga tàu điện với dòng người hối hả, chăm chăm vào chiếc smartphone như kẻ mộng du. Không có những bước chân vội vã giờ tan tầm hay xe hơi xếp hàng dài. Mọi thứ trên đảo diễn ra thật thư thái, không hề vội vã.
Trước đây, mình luôn nghĩ: “đi biển thì phải đi mùa hè, vì đó là mùa đẹp nhất với biển xanh, cát trắng, nắng vàng. Đi biển mùa đông thì chẳng có gì thi vị”. Nhưng chuyến đi Jeju lần này, khi ngắm nhìn vẻ tuyệt mỹ của bãi biển Woljeongri, mình đã nhận ra sai lầm nghiêm trọng trong quan điểm của bản thân. Ừ thì biển mùa đông không phải để tắm, mà chỉ để ngắm. Nhưng biển mùa đông ở Jeju vẫn đẹp, vẫn mê hoặc ánh nhìn, vẫn có biển xanh, cát trắng, nắng vàng! Hàn Quốc có đẹp cả 4 mùa hay không mình không dám chắc, nhưng với Jeju thì mình tin nơi này đẹp xuyên suốt 12 tháng quanh năm. Hơn nữa, tới Jeju lần này, có khi mình sẽ “bấm máy” được những “chiếc” ảnh đúng chất “bản tình ca mùa đông” mà những tâm hồn yêu sự lãng mạn, yêu sự “romantic” luôn khao khát muốn thấy một lần trong đời thì sao?
Jeju trong dòng cảm xúc của mình là như vậy đó, tuy biết từ lâu nhưng yêu muộn. Và may mắn nhất là mình đã “kịp yêu” nơi này. Bạn có thắc mắc tại sao mình nói là “kịp yêu” không? Dễ lý giải thôi. Trong thời đại công nghệ 4.0 bùng nổ, con người ta dần lãng quên những giá trị tự nhiên, khi mà du lịch cũng bắt đầu thương mại hóa. Mình chẳng dám chắc những vẻ đẹp nguyên sơ còn trường tồn, còn giữ nguyên chất riêng của chúng. Dẫu biết chính phủ Hàn Quốc làm du lịch rất tốt và cũng rất biết cách gìn giữ, bảo tồn các danh thắng tự nhiên, nhưng có lẽ mình luôn “vội yêu” những nơi mà mình từng qua, từng trải nghiệm là vậy đó.
Đôi khi yêu một thành phố không phải vì thành phố đó đẹp, mà còn vì thành phố đó có ai.
Yêu một cuốn sách không phải vì nội dung hấp dẫn, mà là vì ai đang đọc nó.
Nghe một bản nhạc thấy rung động, chỉ vì nghĩ đến ai.
Với Jeju này cũng vậy, mình yêu nơi này cũng vì mình yêu mến những con người sống tại đây. Đó là những con người thân thiện, cởi mở và hào sảng. Khi bạn tới Seoul, hỏi đường 10 người thì may ra có 2 người giúp bạn. Số còn lại sẽ lắc đầu ngao ngán, không nói gì, coi bạn như vật thể lạ mà lạnh lùng bước đi. Nhưng người dân trên hòn đảo này mang đến cho mình một cái nhìn rất khác, không hề có vẻ lạnh lùng trên khuôn mặt. Họ sẵn sàng chỉ đường bằng body language và đôi khi còn dẫn mình tới tận địa chỉ cần hỏi. Rồi sự thân thiện, hào phóng của bác chủ nhà trọ nữa chứ! Suốt 3 ngày, bác luôn chủ động trò chuyện, gợi ý những địa điểm tham quan cho mình (dù bác không biết tiếng Anh và mình không biết tiếng Hàn, giao tiếp chủ yếu qua Google Translate). Không biết có phải vì mình kể với bác rằng bố mẹ mình từng lao động tại Hàn Quốc và hai em mình được sinh ra tại đây nên bác có thiện cảm với mình không. Ngày nào trước khi xuất hành, mình cũng đều được bác cho đồ ăn đem đi (chuyến này nhờ bác mà mình đỡ được kha khá chi phí ăn uống đó). Ngày cuối ở Jeju là một ngày u ám, trời lạnh, mưa phùn và mù sương. Tối hôm đó, bác chủ nhà giữ mình lại ăn cơm tối cùng gia đình, rồi còn hộ tống mình ra sân bay. Tại hòn đảo lạnh lẽo này vẫn có những trái tim ấm áp. Mình quên hẳn những làn gió biển lạnh buốt đang mơn trớn qua da mặt, quên đi đôi bàn tay lạnh cóng và cảm thấy sự an yên đang chảy mạnh trong huyết quản. Những ngày ở Jeju là những ngày êm đềm, dung dị. Tâm tình gửi Jeju tạm gác lại ở đây, nhờ những cơn gió gửi tới “người thương” giúp mình nhé. 🌬️
Jeju trong những gam màu ký ức
Ngày 1: Thiên Đường Của Gió 🍃
Đáp chuyến bay từ Busan tới Jeju. Qua ô kính máy bay, hòn đảo hiện lên với những vòng đai màu xanh chạy vòng quanh, với miệng núi lửa trông như lòng chảo khổng lồ in bóng hàng cây xuống hồ nước xanh biếc. Là những ngôi nhà thấp tầng có, cao tầng cũng có. Là những con thuyền neo đậu quanh đảo và vùng biển lân cận. Khoảnh khắc đó, trước mắt tôi Jeju như một bộ lego ẩn hiện sau màn mây mờ và đang chờ tôi khám phá trong những ngày tới.
Biển Iho
Bước ra khỏi nhà ga sân bay, thứ đầu tiên chạm vào tôi là những làn gió nhẹ nhàng, dịu dàng nhưng không hề ấm áp. Gió thổi đem theo hơi lạnh từ biển, Jeju lúc đó lạnh hơn so với trong tưởng tượng của tôi. Và xuyên suốt ngày hôm đó, bạn “đồng hành” của kẻ “độc hành” là những cơn gió (gió đồng hành với Wind :D). Leo lên chuyến bus sân bay số 600 tôi di chuyển tới trung tâm thành phố Jeju, rồi bắt thêm một chuyến bus nữa để về tới hostel. Xe dừng tại trạm Iho Dong, xuống xe khung cảnh hiện ra trước mắt tôi là một ngôi làng ven biển, với những căn nhà thấp, những mảng tường đen được xếp từ đá núi lửa (loại đá này giúp tường khô ráo, không bị rêu mốc). Đi bộ dọc con đường nhỏ từ bến bus, sau khoảng 3 phút tôi đã thấy biển Iho xanh biếc cùng với những ngọn hải đăng đỏ rực, phía xa xa là những con thuyền lững lờ trôi. Gió vẫn thổi, trời vẫn lạnh nhưng chỉ có biển Iho thì vẫn hiền hoà, sóng gợn lăn tăn. Có lẽ vì điều này nên vùng biển được chọn làm nơi đánh bắt thủy sản, câu cá, và cũng là vùng nước sâu nên nơi đây là nơi cập bến của nhiều tàu thuyền. Mặc dù không phải là vùng biển phục vụ du lịch, nhưng công tâm mà nói thì Iho vẫn là một vùng biển đẹp, yên bình và giúp tôi thấy rõ được cuộc sống thường nhật của người dân trên đảo. Kéo vali dọc theo con đường ven biển, sau một quãng ngắn tôi đã tới được hostel, lúc đó khoảng 9h sáng. May mắn được bác chủ nhà cho check-in sớm. Tôi vô phòng rồi chạy ùa ra cửa kính ban công nhìn ngắm biển Iho một lần nữa. Không có nắng vàng, không có cát trắng nhưng biển vẫn xanh và có một thứ gì đó thu hút ánh nhìn của tôi. Lúc đó tôi cũng chợt vỡ lẽ ra: “À, thì ra biển mùa đông cũng vẫn đẹp, vẫn có cái chất rất riêng”.
Trường Nho giáo Jeonju
Bước ra khỏi hostel, tạm rời Iho xanh biếc. Chỉ có những cơn gió lạnh vẫn song hành cùng tôi, bắt chuyến bus tới trường nho giáo Jeonju. Là ngôi trường nho giáo đầu tiên tại đảo Jeju, một kiến trúc cổ kính giữa lòng trung tâm thành phố Jeju.
Ngôi trường với những dãy nhà thâm thấp, cổ kính và trầm mặc. Không chỉ đơn thuần là một ngôi trường cổ, nơi này cũng được xem như nhân chứng cho biết bao thăng trầm của hòn đảo. Những cơn gió vẫn nhẹ lướt, những cành khô nhẹ rung rinh trong gió, những chiếc lá vàng bay vô định trong không trung rồi thả nhẹ xuống sân trường. Cả khuôn viên sân trường ngợp trong sắc vàng của lá, của những vệt nắng bắt đầu chạm nhẹ xuống mặt đất. Trời đã vào trưa và bắt đầu hửng nắng. Có chút ấm áp dịu bớt đi cái khắc nghiệt của ngày đông lạnh. Như một thói quen khi tới bất cứ điểm đến nào, tôi thường lựa chọn một kiến trúc cổ nào đó để hiểu thêm phần nào về bề dày lịch sử của nơi đó. Thông thường, những chuyến đi trước tôi thường lựa chọn một ngôi đền, chùa hay một điểm đến tâm linh nào đó. Nhưng chuyến đi Jeju này, tôi lựa chọn Jeonju, một phần vì muốn tạo một điều mới mẻ cho chuyến đi, một phần vì tò mò và yêu thích những kiến trúc cổ của Hàn Quốc. Nếu có dịp quay lại thì có lẽ kiến trúc đó vẫn được bảo tồn và gìn giữ theo thời gian.
Phố Seobudu & Thịt lợn đen 🍜
Rời ngôi trường cổ kính, tôi dạo bộ trên những con phố trung tâm Jeju. Nắng ấm đã trải khắp những con đường nhưng gió thì vẫn không ngừng đeo bám bước chân tôi. Sau một quãng đường cũng tương đối dài tôi cũng tới được phố Seobudu, con phố nức tiếng với món thịt lợn đen nướng. Bước vô nhà hàng Chilseong Gol Black Pork ngay đầu con phố. Tôi có order một phần thịt nướng cùng một chai soju. Trong cái tiết trời se lạnh, có ly rượu thơm nồng cùng những miếng thịt mềm, ngọt được cuộn kèm kim chi, củ cải muối, hành muối cùng với thứ sốt chấm chuẩn vị thì có lẽ hạnh phúc chỉ cần giản đơn như vậy thôi. Tự dặn lòng được phép ăn no để ấm bụng và có sức đi tiếp nhưng không được để say. May mắn con tim vẫn nghe theo lý trí. Ăn uống no nhưng chưa say, rời con phố ẩm thực tôi trở lại chuyến xe và tới điểm đến cuối cùng trong ngày.
Miệng núi lửa Sangumburi 🏞️
Tới Sangumburi trời cũng đã xế chiều. Nơi đây là miệng núi lửa đã ngưng hoạt động. Và khung cảnh đầu tiên tôi chứng kiến không phải là một lòng chảo rộng lớn như miệng núi lửa Halla mà tôi đã thấy qua ô kính máy bay hồi sáng. Trước mắt tôi giờ đây là một cao nguyên cỏ lau đầy chất thơ với những ngọn cỏ cao vút, bồng bềnh đu đưa trong gió. Giờ đây thì tôi không còn cảm thấy ghét mấy cơn gió lạnh lẽo đeo bám tôi suốt dọc đường đi nữa. Có lẽ những con gió đeo bám tôi chỉ mong đến Sangumburi này để nô đùa với những ngọn cỏ. Gió lướt nhẹ qua những tán cỏ khô, đem theo chút hương đồng, cỏ nội êm ái, dịu nhẹ. Và bất chợt nhận ra MV “Nơi này có anh” của sếp Tùng được quay tại nơi đây. Cảm thấy có chút thân thuộc với nơi này tôi tiếp tục bước đi trên con đường mòn dẫn lên miệng núi lửa và hai bên đường ngập tràn cỏ lau. Cánh đồng cỏ như bước ra từ câu chuyện cổ tích. Tới miệng núi lửa, trước mắt tôi là một hình nón úp ngược với những cồn cỏ xanh mượt, những phiến đá được chồng xếp ngay ngắn. Thật tình nói là đi khám phá miệng núi lửa, nhưng tôi lại ấn tượng với cánh đồng cỏ lau đầy mộng mị phía bên dưới hơn. Rời miệng núi lửa với hương cỏ nội dịu nhẹ, tôi leo lên chuyến bus và ngắm nhìn những hàng lau ven đường trong buổi chạng vạng. Ngày đầu tiên tại Jeju khép lại trong yên bình như những bông lau nhẹ bay trong gió vậy đó.
Ngày 2: Nắng vàng nhẹ buông ☀️
Thời tiết thật biết chiều lòng người. 8h sáng nắng vàng ấm áp trải rực trên khắp những con đường uốn lượn ven biển Iho. Tôi lại tiếp tục rong ruổi trên chuyến xe bus và ngắm nhìn hòn đảo qua ô cửa kính. Chuyến bus đường dài đưa tôi tới bờ biển Woljeongri. Hoàn toàn khác với biển Iho gần hostel tôi ở. Biển Woljeongri xanh ngọc bích, từng đợt sóng nhấp nhô. Nắng vàng phủ lên bờ biển mịn cát trắng. Phía xa xa là những cánh quạt khổng lồ không ngừng chuyển động. Ừ thì đi biển mùa này chỉ để ngắm, không phải để tắm nhưng vẫn khiến con người ta say đắm. Cũng thật may vì không phải mùa du lịch nên bãi biển không quá đông, không dày đặc người nên tôi có thể ngắm trọn vẹn vẻ đẹp của Woljeongri. Bãi biển sạch không một mẩu rác, có lẽ biển cho người dân Jeju kế sinh nhai nên họ luôn trân trọng và giữ gìn biển. Khi đứng trước những khung cảnh đẹp, tôi thường thấy bất lực. Vì sao ư? vì tôi không biết dùng mỹ từ nào để có thể diễn tả hết vẻ đẹp ấy. Tới đây rồi, nếu đi có người thương đi cùng thì có lẽ tôi sẽ chọn một quán cà phê ven bờ biển, cùng tựa vai và ngắm nắng mai. Cùng nghe những con sóng thì thầm, cùng nhìn về những cánh quạt quay phía xa xăm. Bản tình ca mùa đông mà con người ta vẫn hằng mơ có lẽ đang hiện hữu chính tại chốn này.
Làng Yusuam
Rời vùng biển “romantic”, chuyến xe bus lại lăn bánh trên những con đường đầy nắng và đưa tôi tới làng Yusuam. Ngôi làng nhỏ nằm ven sườn núi. Từ những con dốc tại ngôi làng bạn có thể phóng tầm nhìn xuống thành phố Jeju ở phía dưới. Ngôi làng vắng lặng, yên tĩnh, với những vườn quýt vàng ươm dọc hai bên đường. Một địa điểm tuy không đẹp, không đặc biệt nhưng khá đắc địa để tôi nhìn ngắm một góc đảo Jeju phía dưới trong ánh chiều buông. Hoàng hôn dần tắt, đêm đen phủ nhanh khoảng không. Tôi rời ngôi làng và tới khách sạn Lotte dùng bữa tối (bạn có thể đặt trước trên Klook). Trải nghiệm này có lẽ tôi xin phép không chia sẻ tỉ mẩn. Nhưng theo đánh giá của bản thân thì chất lượng đồ ăn khá ngon nhưng thực đơn chưa được phong phú cho lắm. Ngày thứ hai kết thúc với một chiếc bụng bị căng cơ hơn so với thường ngày và cơ mắt cũng có phần trùng hơn. Nói cho vui vậy, ngày thứ 2 tại Jeju kết thúc trong sự tiếc nuối, vì tôi đã không chạy kịp theo ánh mắt trời để ngắm ghềnh đá đĩa Jusangjeolli. Trải nghiệm này đành lui tới ngày hôm sau.
Ngày 3: Một Ngày Mưa 🌧️
Dậy sớm hơn thường ngày, bắt chuyến bus tới vườn quốc gia Hallasan. Mong được thỏa đôi mắt ngắm nhìn đỉnh núi cao nhất xứ Kim Chi. Nhưng đó là một câu chuyện buồn. Thời tiết không hề ủng hộ chút nào. Mưa, lạnh, đường trơn và mây mù giăng lối. Vang vọng trong thinh không là tiếng quạ kêu. Tuy không gây cảm giác rờn rợn, thê lương nhưng âm thanh này kéo không khí buổi leo núi trùng xuống đầy vẻ ủ dột, não nề và đượm buồn. Không chụp được hình và cũng chẳng ngắm được diện mạo nàng Hallasan e thẹn sau màn mây. Sau một hồi leo miết mải theo những con đường mòn, tôi đành ngậm ngùi quay về. Xuống tới chân núi, những tia nắng bắt đầu len lỏi qua những kẽ lá, rồi nhanh phủ lấy khoảng không xung quanh. Sao hồi sáng mình leo bà “thời tiết” không cho nắng ấm như vậy chứ. Thiệt là trêu ngươi mà. Buồn tiu nghỉu, leo lên chuyến bus tới ngắm ghềnh đá đĩa Jusangjeolli. Không ngắm được Hallasan thì thiệt không cam tâm. Thôi thì tới ngắm những dòng dung nham của cô nàng đỏng đảnh này vậy. Lên núi chưa thỏa thì ta sẽ xuống biển.
Ghềnh đá đĩa Jusangjeolli
Mấy khối “Tokbokki” màu đen khổng lồ được hình thành từ những dòng dung nham phun trào của núi lửa Hallasan. Dưới tác động của địa chất, cùng sự gặp lạnh đột ngột khi tiếp xúc với nước biển đã hô biến dòng nham thạch nóng đỏ thành những cột đá hình lục giác như được bàn tay ai đó xếp sắp. Thả bộ trên con đường ven biển từ Jusangjeolli tới cảng Daepo, lại một lần nữa tôi được ngắm nhìn những vườn quýt vàng ươm, chín mọng. Được nếm trải hương vị của món gà nướng mềm, ngọt thanh vị quýt và tan chảy trong miệng. Vị ngọt cuối chiều xoa dịu ngày mưa lạnh. Một ngày đông tại hòn đảo không bao giờ đóng cửa này nhẹ đến rồi nhẹ đi và để lại nhiều dư vị như vậy đó.
Tips bỏ túi cho chuyến đi Jeju
Để chuyến đi Jeju của bạn thêm phần trọn vẹn, mình có vài lời khuyên nho nhỏ nhé:
1. Tới Jeju bằng cách nào?
Jeju là hòn đảo luôn mở cửa chào đón du khách và tuyệt vời hơn khi hoàn toàn miễn thị thực cho người Việt. Tuy nhiên, do không có đường bay thẳng nên bạn vẫn cần lưu ý khi đặt vé:
Cách thứ nhất: Nếu bạn đã có Visa Hàn Quốc, có thể bay qua Seoul hoặc Busan rồi bay chuyến tiếp tới Jeju.
Cách thứ hai: Nếu bạn chưa có Visa Hàn Quốc, hãy bay thẳng tới Kuala Lumpur rồi bay chuyến tiếp tới Jeju.
2. Di chuyển tại Jeju?
Jeju là hòn đảo lớn nhất Hàn Quốc, các địa điểm rải rác khắp nơi và thường phải đi vòng qua núi Halasan nên việc di chuyển khá mất thời gian. Có hai giải pháp bạn có thể cân nhắc:
Giải pháp thứ nhất: Nếu bạn có bằng lái ô tô quốc tế và đi theo nhóm, có thể thuê xe ô tô tự lái để chủ động di chuyển. Nhược điểm là khá tốn kém.
Giải pháp thứ hai: Nếu bạn đi một mình như mình hoặc muốn tiết kiệm hơn, có thể di chuyển bằng xe bus. Xe bus tại Jeju gồm 4 loại chính: đường ngắn, đường dài, sân bay, du lịch. Lộ trình và cách di chuyển tưởng phức tạp nhưng lại rất đơn giản. Bạn chỉ cần tải ứng dụng Naver Map về, ứng dụng sẽ gợi ý cho bạn những chuyến bus phù hợp với cung đường bạn chọn và cung cấp thời gian xe bus tới điểm chờ bạn đang đứng. Nhược điểm là mất khá nhiều thời gian và vì đường ở Jeju thông thoáng nên xe bus chạy nhanh, nhưng do có nhiều điểm dừng và mật độ các điểm dừng khá dày nên xe cũng hay phóng nhanh và phanh gấp, đôi khi bạn sẽ thấy hơi nôn nao. Bởi vậy, bạn cần hết sức lưu ý khi lên lịch trình các điểm tham quan.
Một chú ý nữa là bạn nên lưu sẵn địa chỉ những điểm đến, khách sạn trên Naver Map (bằng tiếng Hàn) để tiện dò đường, hỏi đường. Có những địa điểm tìm kiếm bằng tiếng Anh không ra, bạn phải nhập địa điểm bằng tiếng Hàn (có thể tra tên tiếng Hàn trên Google Map rồi dán vào Naver Map).
Nên chuẩn bị sẵn thẻ T-Money để trả tiền vé xe bus (có thể dùng thẻ này để mua hàng tại cửa hàng tiện lợi và một số chuỗi cửa hàng khác nữa). Tấm thẻ này hết sức hữu dụng, bởi khi bạn lên xe bus nếu trả tiền mặt thì bác tài sẽ hỏi bạn xuống điểm nào để tính tiền, mà phần lớn các bác tài không biết tiếng Anh. Bởi vậy, hãy thủ sẵn tấm thẻ T-Money, khi lên xe quẹt kích hoạt, khi xuống xe quẹt để tính tiền, nhanh gọn như một vị thần, mà không tốn thời gian của bạn cũng như mọi người.
3. Trải nghiệm ẩm thực Jeju 🍊
“Ăn gì khi tới…?” Câu hỏi muôn thủa khi tới bất cứ điểm đến nào. Tại Jeju có những món ăn mà bạn đừng nên bỏ lỡ:
Thịt lợn đen Jeju: Khác với những nơi khác, lợn đen Jeju có kích thước nhỏ, thịt mềm, ngọt và rất thơm. Mình đã trải nghiệm món thịt lợn đen nướng tại nhà hàng Chilseong Gol Black Pork nằm trên phố lợn đen Seobudu (con phố lãnh địa của món ăn này). Giá suất ăn của mình khoảng 30.000 Won (cập nhật…). Không rẻ nhưng “xắt ra miếng”, đã tới Jeju thì nên ăn thử cho biết.
Quýt Jeju: Trái quýt vàng ươm, ngọt lịm và mọng nước. Thời điểm thu hoạch quýt từ tháng 10 đến tháng 2 năm sau. Nếu dư dả thời gian và tới đúng mùa thu hoạch, mình khuyên bạn nên trải nghiệm đi hái và thưởng thức quýt ngay tại vườn. Tại Jeju có khá nhiều vườn quýt để bạn trải nghiệm. Mình gợi ý một địa điểm đó là con đường chạy dọc từ ghềnh đá đĩa Jusangjeolli tới cảng Daepo có hằng hà sa số những vườn quýt sai trĩu để bạn khám phá.
Gà xiên nướng: Món ăn này mình tình cờ phát hiện được. Thịt mềm, ngọt thanh vị quýt và tan chảy trong miệng.
Bào ngư: Không chỉ bổ dưỡng mà bào ngư sinh sống tại vùng nước biển Jeju đặc biệt ngon hơn những vùng biển khác. Bạn có thể thử một lần ăn bào ngư sống được đánh bắt trực tiếp từ những nữ thợ lặn hoặc nếu muốn “thân thiện” với bao tử hơn thì món cháo bào ngư Jeon bok juk cũng rất đáng để bạn thưởng thức.
4. Về nơi lưu trú (Haemaeul Pension)
Mình suýt quên mất phần này. Thường thì trong một chuyến đi, vé máy bay và khách sạn cũng ngốn tới 50% – 70% chi phí rồi. Hostel mình chọn mang tên Haemaeul Pension thuộc khu vực làng Iho Dong – Jeju City.
Ưu điểm: Như mình đã nói ở phần cảm nhận về Jeju, ưu điểm lớn nhất của hostel là bác chủ nhà thân thiện và hào sảng. Điểm cộng tiếp theo là phòng được ốp gỗ khắp sàn và tường nhà đi kèm với hệ thống sưởi truyền thống nên sau một ngày dài di chuyển bằng bus, mình ngủ khá sâu giấc. Và điểm cộng cuối cùng là có phòng có ban công nhìn thẳng ra biển Iho.
Nhược điểm: Mặc dù khá gần sân bay cũng như trung tâm thành phố Jeju nhưng nơi này khá vắng vẻ cũng như ít hàng quán, cửa hiệu. Có thể coi nơi này như một làng chài ven biển vậy. Buổi sớm thức dậy có thể vén tấm màn che ngắm biển xanh, không ồn ào, không còi xe và khói bụi. Nhưng khi màn đêm buông thì nơi đây thực sự vắng vẻ. Điều này vừa là điểm cộng cũng vừa là điểm trừ, tùy cảm nhận của mỗi người. Với bản thân mình thì là điểm cộng. Không có nơi nào hoàn hảo cả, bởi vậy mình thường không kỳ vọng quá nhiều.
Lời kết
Kết thúc hành trình 3 ngày ở Jeju. Một hành trình đa sắc màu, nhiều hương vị và đan xen nhiều cung bậc cảm xúc. Có nắng, có gió, có mưa, có vui và cũng có buồn. Có lẽ nhiêu đó cũng tạm đủ để mình viết nên cuốn tiểu thuyết mùa đông nho nhỏ gửi tới Jeju – mảnh đất hội tụ những điều lãng mạn nhất. Và một lần nữa, mình xin chân thành cảm ơn Gody, cảm ơn Cục xúc tiến du lịch Jeju và cảm ơn tất cả mọi người đã luôn ủng hộ mình. Hẹn gặp lại Jeju trong một mùa khác nhé!
— Wind 1124 —