Huế trong trí nhớ của tôi luôn là những chiều lãng đãng bên sông Hương, là những góc phố cổ kính trầm mặc, là làn hương trầm thoang thoảng từ những ngôi chùa cổ. Mỗi lần về thăm, Huế lại nhẹ nhàng vỗ về tâm hồn, khiến người ta cứ muốn ở lại mãi.

Thế mà, những ngày cuối tháng 10 vừa qua, một Huế rất khác đã hiện ra, một Huế ngập chìm trong biển nước, một Huế oằn mình trong cơn lũ lịch sử mà có lẽ, không ai từng chứng kiến. Cả thành phố như một tiếng thở dài trong mưa.
Trong cái bối cảnh đầy khắc nghiệt ấy, câu chuyện của anh Nguyễn Quốc Huy, một chàng trai trẻ 22 tuổi, chủ homestay nhỏ xinh trên đường Bà Triệu, phường Xuân Phú, đã thực sự chạm đến tim tôi. Em cứ hình dung xem, một homestay đẹp đẽ như thế này, vừa mới khai trương được vẻn vẹn một tháng thôi…

Bao nhiêu tâm huyết, bao nhiêu ước mơ gói gọn trong số vốn gần 1 tỷ đồng vay mượn từ ngân hàng, bạn bè, người thân, bỗng chốc tan vào dòng nước dữ. “Chỉ sau 2 tiếng, nước dâng cao bất thường, trôi sạch tầng một”, lời kể của anh Huy vẫn còn nguyên sự bất lực. Giường tủ, nệm, sofa, mọi thiết bị nội thất đều hư hại hoàn toàn, chỉ kịp cứu duy nhất chiếc tủ lạnh lên tầng hai. Tưởng chừng đã chuẩn bị kỹ lưỡng rồi, vậy mà thiên tai vẫn cứ bất ngờ đến vậy.
Nước dâng lên đến 1.5m trong nhà, ngoài đường thì ngập quá đầu người. Hơn 20 năm sống ở Huế, anh Huy chưa từng thấy một trận lũ nào kinh hoàng đến thế. Nhìn những hình ảnh này, lòng mình không khỏi quặn thắt.

Những vị khách đã đặt phòng cũng đành ngậm ngùi hủy chuyến, hoàn tiền cho họ, càng thêm gánh nặng.
Nghe về sự mất mát ấy, lòng tôi cứ thắt lại. Một homestay vừa chớm nở đã phải đối mặt với thử thách nghiệt ngã đến vậy. Huế lúc đó, không chỉ riêng homestay của anh Huy, mà cả thành phố như một bức tranh u ám, những tuyến đường trung tâm chìm trong biển nước, có nơi ngập ngang mái nhà.

Quân đội, công an, mọi người đều dốc sức hỗ trợ, nhưng dòng nước cứ hung hãn, không cho ai kịp trở tay. Mình còn nhớ mãi những ngày mất điện, mất sóng điện thoại, mọi thứ như dừng lại, chỉ còn tiếng mưa rơi và dòng nước cuồn cuộn.
Nhưng rồi, điện và mạng internet đã trở lại, nước cũng bắt đầu rút dần. Điều khiến tôi cảm phục nhất chính là tinh thần lạc quan của anh Huy. Dù trắng tay, dù gánh thêm nợ, anh vẫn giữ vững niềm tin, coi đây là một bài học lớn. “Những lần tới khi biết có cảnh báo mưa lũ, chúng tôi cần chuẩn bị kỹ càng hơn, không xảy ra tình trạng bị động như lần này,” anh nói.

Lòng người Huế, từ bao đời nay vẫn vậy, luôn kiên cường và đầy hy vọng. Sự tàn phá của thiên tai là khủng khiếp, nhưng sức sống và tinh thần đoàn kết của con người Huế thì vẫn luôn rực cháy.
🌸 Nếu bạn đang có ý định ghé thăm Huế trong những tháng cuối năm (thường là mùa mưa), hãy luôn cập nhật thông tin thời tiết nhé. Các điểm di tích lớn cũng có thể tạm dừng đón khách để đảm bảo an toàn (cập nhật thông tin từ sở du lịch địa phương).
Và hơn hết, khi mọi thứ dần ổn định, hãy dành chút thời gian ghé thăm và ủng hộ những cơ sở kinh doanh địa phương như homestay của anh Huy. Mỗi chuyến đi của chúng ta không chỉ là khám phá, mà còn là sẻ chia, là góp phần nhỏ bé vào việc gây dựng lại những mảnh đời sau bão lũ.
Huế ơi, bạn có thể oằn mình trong mưa lũ, nhưng tôi tin, bạn sẽ lại rạng rỡ như vốn dĩ. 🏞️ Mong rằng, những hạt mưa sẽ sớm ngừng rơi, để nắng vàng lại trải dài trên từng con phố nhỏ, để tiếng cười lại rộn ràng khắp cố đô. Mình tin Huế sẽ lại đẹp như thế này thôi!
