Có những hành trình không cần máy bay, tàu xe, mà vẫn đưa ta đến những miền đất mới lạ trong tâm hồn. Với tôi, mỗi lần ngồi trước màn hình trắng, gõ những dòng chữ đầu tiên về một chuyến đi, đó lại là một cuộc phiêu lưu, một cách để sống lại những cảm xúc tươi nguyên như vừa hôm qua. Nó như một con đường nhỏ, len lỏi qua ký ức, rồi bung tỏa thành một thế giới đầy màu sắc. 🌸
Cái “không gian” viết lách ấy thật đặc biệt. Nó không ồn ào như chợ búa, cũng chẳng vắng vẻ như núi rừng hoang vu, mà là sự tĩnh lặng của tâm trí, nơi những hình ảnh, âm thanh từ chuyến đi bỗng chốc ùa về. Tôi thích cách mình “dạo chơi” trong những khung cảnh ấy, từ nắng vàng đổ trên mái ngói Hội An đến gió biển mặn mòi ở Lý Sơn, hay mùi hương cà phê nồng nàn góc phố Đà Lạt. Mỗi đoạn văn, mỗi câu chữ là một góc nhỏ của bức tranh toàn cảnh ấy, được vẽ nên bằng sự chiêm nghiệm và tình yêu dành cho nơi mình đã đến. 🏞️
Và bạn biết không, “món ăn” của mỗi bài viết chính là những câu chuyện nhỏ, những cảm nhận chân thật nhất. Tôi luôn cố gắng để những dòng chữ của mình gần gũi như một cuộc trò chuyện, không hoa mỹ nhưng đong đầy cảm xúc. Thay vì những lời lẽ khô khan, tôi muốn kể cho bạn nghe về bát phở nóng hổi đêm Hà Nội, về nụ cười của bà chủ quán bún riêu ở Sài Gòn, hay cảm giác mình là một phần của dòng người hối hả trên đường phố. Đó là cách để “phục vụ” bạn một “món ăn” tinh thần, không chỉ no bụng mà còn ấm lòng. 🍜
Điều đáng nhớ nhất khi viết, có lẽ là cảm giác được chia sẻ. Khi bạn đọc một dòng tôi viết, và bỗng nhiên thấy mình ở đó, thấy mình muốn xách ba lô lên và đi, đó là phần thưởng lớn nhất. Tôi muốn bạn không chỉ đọc, mà còn cảm nhận được cái nắng, cái gió, cái mùi vị đặc trưng của từng vùng đất. Tôi muốn bạn hình dung được tiếng cười giòn tan của trẻ nhỏ ven sông, hay sự bình yên đến lạ lùng khi đứng giữa cánh đồng lúa chín vàng. Đó là “hoạt động” mà tôi tâm đắc nhất: kết nối trái tim qua những trang viết.
Để những chuyến đi trên trang giấy thêm phần trọn vẹn, tôi thường có vài “bí kíp” nhỏ. Hãy luôn viết bằng cả trái tim, đừng ngại bộc lộ cảm xúc cá nhân nhé. Chia nhỏ bài viết thành từng đoạn ngắn, cách dòng rõ ràng để dễ đọc, dễ theo dõi. Và một điều quan trọng nữa, là hãy “mềm mại” trong từng câu chữ, dùng những hình ảnh gợi cảm để khơi gợi trí tưởng tượng của người đọc. Đừng quên thêm vài emoji nhẹ nhàng để bài viết thêm sinh động nha! Giờ mở cửa cho sự sáng tạo luôn là 24/7 (cập nhật…), và “giá vé” duy nhất bạn cần trả là sự chân thành và đam mê. 😉
Thế đấy, hành trình viết lách cũng giống như một chuyến đi dài, đầy ắp những khám phá và cảm xúc. Tôi mong rằng, qua mỗi bài viết, bạn sẽ tìm thấy một chút động lực, một chút niềm vui, và biết đâu, lại muốn tự mình trải nghiệm những điều tuyệt vời ấy. Hãy cùng tôi khám phá thế giới này nhé, bằng cả đôi mắt và trái tim! ✨