Một chuyến đi không phải để khám phá ồn ào, mà là để sống chậm, để hít thở. Nó giống như một liều thuốc chữa lành tâm hồn vậy đó. 🌸
Sau rất nhiều năm loay hoay ổn định chỗ ở, công việc ở nơi mới sau khi rời Sài Gòn, mình cứ cặm cụi làm việc, chẳng đi đâu xa ngoài loanh quanh miền Trung. Đến một lúc, mình khao khát tìm một nơi thật đủ lắng, đủ nhẹ để giảm căng thẳng, để trái tim được nghỉ ngơi. Và thế là Đà Lạt gọi tên.
Đến Đà Lạt, mình chọn một homestay người quen, ngay từ ô cửa sổ đã thấy những đồi thông xanh xa tít, lúc nào cũng chập chờn sương bay và mây buổi sáng. Cảm giác bình yên đến lạ thường.
Homestay nhỏ xinh, với kiến trúc mộc mạc và không gian ấm cúng, đúng là nơi lý tưởng để mình “lẩn trốn” khỏi sự hối hả của cuộc sống.
Nếu tối hôm trước chịu khó ngủ sớm một chút, sáng hôm sau dậy còn có thể ngắm bình minh ló dạng trên chiếc gác mái xinh xắn đó, với những mảng vàng, cam nhuộm cả bầu trời, đẹp đến nao lòng.
Đúng là mình đến Đà Lạt vào mùa mưa, nên những ngày nắng ấm áp là điều xa xỉ. Mỗi khi ra đường, mình lại phải thủ sẵn chiếc áo mưa, bởi những cơn mưa cứ bất chợt đến rồi đi, nhất là mưa đêm.
Về phòng, quần áo thường hơi ẩm, tay lạnh cóng vì chạy xe máy dưới trời 17 độ C. Ấy vậy mà lạ, mình lại thích cái cảm giác se se lạnh ấy vô cùng, có lẽ vì mình sinh ra vào mùa đông chăng? Ngay sau đó, mình thường pha một ấm trà hay cốc cacao nóng, nhâm nhi, thở nhẹ rồi ngắm mưa rơi bên ngoài, thấy lòng thật bình yên.
Ở đây, mình thuê xe máy để tiện đi lại, nhưng đôi khi vẫn thích đi bộ hơn nhiều. Có hôm mình dậy sớm, thong dong đi bộ từ homestay qua đường Quang Trung, rồi ra hồ Xuân Hương ngắm cảnh, sau đó ghé ga Đà Lạt khi về.
Buổi chiều nọ lại tản bộ đến hồ Than Thở, dọc đường dừng lại ở những hàng quán ăn món mình thích, hoặc ghé vào tham quan các nhà vườn trồng hoa quả, chụp lại một khoảng sân đầy hoa hồng, cà chua, sen đá, bí ngô… Đôi lúc lạc đường ở những con dốc nhiều ngã rẽ, mình lại vô tình khám phá ra Nhà thờ Chánh tòa Đà Lạt hay những bức tường rêu phong xinh xắn.
Thấy Đà Lạt mùa mưa thật có cái duyên riêng mà chỉ những ai trải nghiệm mới thấm thía.
Một phần không thể thiếu trong hành trình của mình ở Đà Lạt là những quán cà phê. Mình hay dạo quanh các con phố, ghé đại vào một quán bất kỳ khi thấy bên ngoài không quá nhiều xe, chọn một góc bàn yên tĩnh rồi ngồi làm việc, hoặc đơn giản là đọc sách, ngắm nhìn phố phường.
Những quán này thường có bán kèm bánh ngọt hoặc đồ ăn vặt, nên khi uống hết nước, mình lại gọi thêm bánh để ăn. Chủ quán còn dễ thương mời mình thêm những cốc trà nóng tráng miệng nữa, thấy ấm lòng vô cùng. ☕️
Về ẩm thực, sữa đậu nành hoặc sữa bắp nóng ở đường Nguyễn Văn Cừ là món mình mê tít. Buổi sáng, ở đó còn bán cả bánh mì xíu mại, ngon và dễ tìm, chỉ cách chợ Đà Lạt một đoạn thôi.
Mình cũng hay ăn các món nóng như phở, bún riêu, bún bò, thấy khá hợp vị. Đặc biệt, bún riêu cua ăn cùng rau muống bào hay bánh canh cá lóc kèm rau đắng, trong cái tiết trời lành lạnh của Đà Lạt thì đúng là “chuẩn vị” luôn đó! 🍜
Buổi tối, mình thích dạo chợ Đà Lạt. Ngắm các cô lớn tuổi ngồi đan khăn len, đi qua những tiệm bày đủ thứ bánh mứt trái cây xứ lạnh, các loại cây giống, sạp hoa tươi đủ màu và lẵng hoa bất tử bé xinh… Cảm giác thật ấm áp và lãng mạn.
Mình hay mua xiên nướng, trái cây lắc hoặc kem bơ, vừa nhâm nhi vừa nghe hát du ca, rồi thong thả tản bộ quay về phòng trọ, không quên bật những bài hát yêu thích trên chiếc điện thoại nữa.
Trong 7 ngày ở Đà Lạt, mình có quen những người bạn cùng homestay. Các bạn cứ hỏi mình đã thấy buồn, thấy chán chưa, khi nào về lại quê. Các bạn bảo khách du lịch thường chỉ đến 2-3 hôm là về, trừ khi làm việc trên này, không thì dễ sinh buồn vì nhịp sống chậm rãi. Mình cũng nhận thấy có lúc mình cũng có cảm giác như thế, nhưng lòng vẫn rất nhẹ và thoải mái, còn tha thiết nơi này. Có lẽ, trong cái buốt lạnh của thành phố này, người ta đối xử với nhau ấm áp hơn bao giờ hết.
Mình thật may mắn khi ở Đà Lạt luôn gặp được những người tốt bụng. Họ sẵn lòng chỉ đường, giới thiệu những điểm đến nổi tiếng, những quán cơm ngon cho mình đổi vị, hỏi han mình có gì không vui thì có thể tâm sự, hay thậm chí chở mình đi đến những nơi xinh đẹp và chụp ảnh cho mình dù mình chẳng hề nhờ vả gì. Cảm giác như được bao bọc vậy.
Ngày cuối cùng ở Đà Lạt, mọi người ở homestay dành cả ngày lên lịch trình, dắt mình đi đến những nơi còn chưa kịp khám phá, mình chỉ cần ngồi phía sau ngắm nhìn sự xinh đẹp nơi này thôi. Trưa hôm đó, các bạn còn nấu những món ăn siêu ngon và ấm áp như một lời chia tay trước khi mình về lại Đà Nẵng. Thật sự mình chưa bao giờ nghĩ sẽ được đối xử thân thiện và hết lòng như vậy, điều này làm mình rưng rưng và sẽ không bao giờ quên được. 🌸
Chiều đó, mình lên xe trở về Đà Nẵng, vừa dọn phòng mà lòng còn bao nhiêu tiếc nuối. Mọi người ở homestay ra tiễn lên xe, mang đồ giúp nữa nên mình cảm động vô cùng, hẹn với Đà Lạt vào một ngày không xa, mình nhất định sẽ quay lại.
Sáng sớm, chiếc xe khách về đến trung tâm Đà Nẵng, mình gọi một chiếc grab bike về nhà. Chợt thấy người nóng hẳn, nhìn lại mình vẫn còn quấn khăn choàng cổ và mặc một chiếc áo khoác dày cộp, nhiệt độ lúc này đâu còn là 17 độ C nữa… Đà Lạt ơi, 7 ngày thôi mà sao thương đến vậy!
Tips nhỏ nè:
* Thuê xe máy để tiện khám phá, nhưng đừng quên thử đi bộ để cảm nhận nhịp sống chậm rãi của thành phố nha. 🚶♀️
* Đến Đà Lạt mùa mưa, nhớ mang theo áo mưa để không bị động bởi những cơn mưa bất chợt nhé. ☔️
* Đừng ngại lang thang vào những con hẻm nhỏ hay những quán cà phê vắng người, bạn sẽ tìm thấy những điều thú vị lắm đó. ☕️
* Nhớ thử các món ăn nóng đặc trưng của Đà Lạt, đặc biệt là sữa đậu nành/bắp nóng và bún riêu cua nha. 🍜
* Hãy mở lòng với người dân Đà Lạt, họ thân thiện và tốt bụng lắm đó! 🥰
(Giá vé, giờ mở cửa các địa điểm có thể thay đổi, bạn nhớ kiểm tra trước khi đi nha! – cập nhật…)