Chỉ là một ý nghĩ thoáng qua, vậy mà tôi đã bắt vội chuyến xe đêm, hướng thẳng về Móng Cái. Cái cảm giác háo hức lẫn chút gì đó bâng khuâng khi xe lướt đi trong đêm tối luôn khiến những chuyến đi của tôi thêm phần đặc biệt. Khi bình minh còn ngái ngủ, tôi đã thấy mình ở cửa khẩu, sẵn sàng cho một cuộc phiêu lưu nhỏ.
Sáng sớm tinh mơ, tờ giấy thông hành nhỏ xinh trên tay, tôi băng qua cây cầu Bắc Luân hiền hòa, từng bước chân như nhẹ bẫng khi đặt lên mảnh đất phía bên kia biên giới – Đông Hưng, Trung Quốc. Cảm giác như vừa bước vào một thế giới hoàn toàn khác, nhưng lại rất đỗi thân quen.
Đông Hưng đón tôi bằng một buổi sáng tấp nập, khác hẳn sự yên bình của cửa khẩu. Những bảng hiệu tiếng Trung xen lẫn tiếng Việt, dòng người qua lại hối hả, tạo nên một bức tranh biên giới sống động vô cùng. Không phải là những tòa nhà chọc trời hay danh lam thắng cảnh đồ sồ, Đông Hưng mang một vẻ đẹp rất riêng của một thị trấn giao thương, nơi văn hóa và con người Việt – Trung hòa quyện. Mỗi góc phố đều như kể một câu chuyện về sự giao thoa, về cuộc sống mưu sinh nơi cửa ngõ.
Đến đây, làm sao có thể bỏ qua ‘đậu phụ thúi’ trứ danh! Cái mùi hương ‘nồng nàn’ đặc trưng ấy, ban đầu có thể khiến bạn hơi e dè, nhưng một khi đã nếm thử miếng đầu tiên, cái vị béo ngậy, cay nhẹ của sốt sẽ khiến bạn muốn ăn thêm nữa. Một trải nghiệm ẩm thực đúng nghĩa là ‘yêu từ cái nhìn đầu tiên’ (hay là ‘yêu từ mùi hương đầu tiên’ nhỉ 😜). Món này thực sự là một cú hit bất ngờ!
Thế nhưng, không phải món nào cũng lãng mạn như trong phim. Tôi đã từng mơ về những xiên kẹo hồ lô đỏ tươi, ngọt ngào như tình yêu cổ trang… Nhưng sự thật phũ phàng là chúng chỉ ngon khi ngắm thôi! 😅 Cái vị chua gắt của vỏ kẹo đường bọc ngoài trái cây khiến tôi nhận ra một chân lý: Kẹo hồ lô chỉ để ngắm, chứ không hề ngon như trên những thước phim. Dù sao thì cũng là một trải nghiệm đáng nhớ!
Hơn cả việc thưởng thức ẩm thực, chuyến đi này đã cho tôi nhiều góc nhìn mới mẻ về con người nước bạn. Tôi có dịp trò chuyện với một vài đồng bào người Việt đang sinh sống và lao động ở đây, nghe họ kể về cuộc sống mưu sinh, về những khó khăn và cả những niềm vui nhỏ bé. Điều đó khiến tôi hiểu hơn về sự gắn kết, về cuộc sống nơi biên cương. Tôi đã dành cả một ngày để lang thang, ngắm nhìn những con phố nhỏ, những gánh hàng rong, và cố gắng ghi lại những khoảnh khắc đời thường nhất qua ống kính của mình 🌸. Những nụ cười, những ánh mắt giao thương, tất cả đều vẽ nên một bức tranh biên giới đầy sức sống.
Để ‘vượt biên’ sang Đông Hưng trong một ngày hoặc một đêm, bạn chỉ cần chuẩn bị giấy thông hành tại cửa khẩu Móng Cái (cập nhật thông tin về thủ tục và thời gian cấp). Sau đó, bạn có thể đi bộ qua cầu Bắc Luân để sang phía Trung Quốc. Nhớ đổi một ít Nhân dân tệ để tiện chi tiêu nhé! (cập nhật tỷ giá). Mẹo nhỏ là nên đến sớm để hoàn tất thủ tục nhanh gọn hơn nha.
Đông Hưng có thể không phải là một điểm đến hoành tráng, nhưng nó lại mang đến một cảm giác rất riêng, một lát cắt thú vị về cuộc sống và văn hóa nơi biên giới. Một chuyến đi ngắn ngủi nhưng đầy ắp những câu chuyện và trải nghiệm, đủ để tôi mang về những kỷ niệm đáng nhớ. Nếu bạn đang tìm kiếm một chuyến đi cuối tuần ‘đổi gió’ nhanh chóng, đầy bất ngờ, thì Đông Hưng chắc chắn là một lựa chọn không tồi chút nào đâu! 🏞️ Chúc bạn có một hành trình thật vui!