Có những hành trình, ta đi qua những cung đường trải dài bất tận, và rồi bỗng dưng bắt gặp một khung cảnh khiến ta phải chậm lại, trầm ngâm. Giữa cao tốc G206 ở huyện Kim Khê, Phủ Châu, Giang Tây, Trung Quốc, có một ngôi nhà như thế. Từ trên cao nhìn xuống, nó giống hệt một “con mắt” lạ lùng, mở to giữa hai làn đường xe cộ cứ thế lướt qua. Một hình ảnh đầy ám ảnh, một “Con mắt Kim Khê” cô đơn, thu hút mọi ánh nhìn và hàng vạn câu hỏi… 🌸
Ngôi nhà ấy không phải là một công trình nghệ thuật sắp đặt, cũng không phải một trạm dừng chân độc đáo. Nó là nhà của ông Hoàng Bình, một người đàn ông 72 tuổi, và câu chuyện đằng sau sự tồn tại kỳ lạ này còn hấp dẫn hơn bất kỳ cảnh đẹp nào tôi từng thấy. Đây là một “nhà đinh” (nail house) điển hình – thuật ngữ chỉ những ngôi nhà kiên quyết trụ lại giữa dự án quy hoạch đô thị.
Ông Hoàng đã từng sống ở đó, giữa tiếng ồn ào không ngừng nghỉ của những chiếc xe tải nặng xé gió qua. Tưởng tượng xem, buổi sáng thức dậy, thay vì tiếng chim hót hay tiếng gà gáy, bạn lại nghe thấy sự rung chuyển của cửa kính mỗi khi một chiếc xe lớn lướt qua. Cuộc sống thiếu thốn đủ đường: không nhà vệ sinh, không bếp, thậm chí Internet hay TV cũng trở thành thứ xa xỉ. Chỉ có điện và nước, và một lối hầm ra vào được xây riêng, với bức tường bê tông cốt thép cao hai tầng kiên cố bao bọc.
Dù chính quyền địa phương đã chi không ít tiền của, công sức để “bao bọc” ngôi nhà, thậm chí cắt một cánh cửa trong bức tường bê tông dày cả mét để tạo lối đi, nhưng có lẽ, những gì ông Hoàng muốn không chỉ là tiền bạc hay sự thuận tiện tạm thời.
Ông có hai người con trai, và nguyện vọng lớn nhất của ông là có đủ hai suất đất tái định cư cùng lúc, thay vì phải chờ đợi từng năm. Những cuộc thương lượng kéo dài, tưởng chừng có lúc đã đi đến hồi kết với 3 suất đất và hơn 1,6 triệu tệ bồi thường, nhưng rồi lại đổ vỡ vào phút chót vì những bất đồng khó hòa giải. “Vấn đề chưa giải quyết thì tôi cứ ở đây,” ông Hoàng đã từng kiên định nói như vậy, giữ vững ngôi nhà của mình như một biểu tượng của ý chí.
Thế nhưng, có những giới hạn mà con người không thể chịu đựng mãi. Tháng 4 vừa rồi (cập nhật năm 2025), tiếng ồn liên tục, sự bất tiện kéo dài đã khiến gia đình ông Hoàng phải rời đi. Ngôi nhà giờ đây trống vắng, cửa kính vỡ, đồ đạc chất đống phía trước, cỏ dại mọc um tùm phía sau. “Con mắt Kim Khê” giờ đây không còn nhìn ra dòng đời tấp nập nữa, mà tự nó trở thành một vết sẹo, một câu hỏi lớn giữa lòng con đường. Gia đình ông đã thuê nhà ở thị trấn, nhưng số phận của ngôi nhà đinh này vẫn còn bỏ ngỏ. Liệu nó có bị phá bỏ? Hay sẽ mãi đứng đó như một lời nhắc nhở lặng lẽ về những câu chuyện chưa kể?
Thực ra, đây không phải là một điểm đến du lịch mà bạn có thể ghé thăm hay khám phá một cách dễ dàng, hay an toàn. Nó là một minh chứng sống động cho những thách thức trong quá trình đô thị hóa và phát triển hạ tầng. Nếu có dịp đi qua khu vực này trên cao tốc G206, hãy thử tìm kiếm “Con mắt Kim Khê” này. Dù không thể dừng lại hay vào trong, nhưng việc được tận mắt chứng kiến sẽ cho bạn một góc nhìn khác về cuộc sống, về sự kiên cường và cả những góc khuất trong quá trình phát triển của một đất nước. Hãy luôn lái xe cẩn thận nhé!
Câu chuyện về ngôi nhà đinh ở Kim Khê như một thước phim chậm, tua đi tua lại trong tâm trí tôi. Nó không chỉ là về một ngôi nhà hay một con đường, mà là về tiếng nói cá nhân, về những giá trị đôi khi bị bỏ quên giữa guồng quay phát triển. “Con mắt Kim Khê” ấy có lẽ sẽ còn đứng đó thêm một thời gian nữa, như một lời thì thầm về những gì đã diễn ra, về những lựa chọn, và về một cuộc sống đầy biến động. Nó khiến tôi suy nghĩ, và tôi tin rằng, nó cũng sẽ làm bạn không khỏi băn khoăn khi vô tình bắt gặp. 🏞️✨