Cái cảm giác háo hức khi cùng chồng con lên chuyến SE3 ở Tam Kỳ, hướng về Nha Trang thân yêu. Trong đầu đã vẽ ra biết bao cảnh biển xanh, nắng vàng, những món ăn hấp dẫn đang chờ đợi… ai ngờ, hành trình hơn 17 tiếng dự kiến lại biến thành một câu chuyện hoàn toàn khác, một “cuộc phiêu lưu” mà chúng tôi chẳng thể nào quên. 🌸

Cả nhà hào hứng chuẩn bị lên tàu SE3 tại ga Tam Kỳ

Chiều 18/11, chuyến tàu khởi hành trong sự vui vẻ của cả gia đình. Mọi thứ cứ thế trôi đi êm đềm, tiếng bánh xe lạch cạch đều đều ru cả nhà vào giấc mơ đẹp về biển xanh.

Khung cảnh bình yên nhìn từ cửa sổ tàu khi hành trình còn suôn sẻ

Cho đến khi chúng tôi dừng lại ở ga Diêu Trì, tỉnh Gia Lai. Lúc đó, mọi người đều nghĩ chỉ chốc lát thôi, nước lũ rút là tàu sẽ lại lăn bánh. Ai cũng lạc quan ngủ một giấc trên tàu, chờ đợi sáng mai sẽ tiếp tục hành trình.

Nhưng rồi, một đêm dài trôi qua, gần sáng hôm sau, tôi bàng hoàng nhận ra tàu vẫn đứng im. Nhìn ra ngoài cửa sổ, khung cảnh thật sự khó tin: xung quanh ga ngập trong biển nước mênh mông… Cảm giác lo lắng bắt đầu len lỏi. 😟

Ga Diêu Trì chìm trong biển nước mênh mông nhìn từ toa tàu

Rồi đến đêm thứ hai, tàu phải chạy lùi về ga Phù Cát để trú tránh dòng nước lũ chảy xiết. Thêm một đêm nữa chúng tôi phải ngủ trên toa tàu, tiếng mưa rơi, tiếng nước chảy cứ văng vẳng bên tai, xen lẫn tiếng thở dài của hành khách.

Toa tàu về đêm, hành khách nghỉ ngơi trong tiếng mưa

Sáng hôm sau, hy vọng lóe lên khi chúng tôi được chuyển sang tàu SE1 để tiếp tục đi. Thế nhưng, tàu SE1 rồi cũng quay trở lại Diêu Trì và tiếp tục nằm chờ. Cứ thế, những ngày dài trôi qua, ga Diêu Trì bỗng thành “nhà” bất đắc dĩ của rất nhiều đoàn tàu và hành khách.

Hàng dài các chuyến tàu nằm chờ đợi tại ga Diêu Trì

Trong suốt quãng thời gian “mắc kẹt” này, ngành đường sắt cũng đã rất cố gắng hỗ trợ, mỗi bữa đều có suất ăn nóng hổi miễn phí cho mọi người. Dù vậy, sinh hoạt bất tiện, công việc bị trì hoãn, nỗi lo lắng không biết khi nào mới được về đến nhà cứ lớn dần trong lòng mỗi người.

Suất ăn nóng hổi được phục vụ miễn phí trên tàu

Không chỉ riêng gia đình tôi, nhìn sang những toa tàu khác, những gương mặt hành khách mệt mỏi nhưng vẫn cố giữ nụ cười lạc quan. Chị Thắm, một hành khách khác đi Sài Gòn, cũng chung cảnh ngộ, còn kể rằng đường bộ cũng đang bị chia cắt nên không thể tìm được phương tiện trung chuyển nào. Cảm giác bị cô lập, bị chia cắt với thế giới bên ngoài thật sự khó tả.

Hành khách trên tàu, dù mệt mỏi nhưng vẫn giữ nụ cười lạc quan

“4 ngày 3 đêm trên tàu và có thể còn hơn, chưa bao giờ chúng tôi trải nghiệm hành trình như thế này nhưng trong hoàn cảnh này phải chấp nhận thôi. Mong rằng các chuyến tàu sớm lưu thông trở lại”, lời chia sẻ của chị Trang – cũng là cảm xúc chung của tất cả chúng tôi. Nó là lời của sự kiên nhẫn, của lòng mong mỏi một hành trình bình yên.

Cảnh bên ngoài cửa sổ, mưa vẫn rơi hoặc nước vẫn ngập

Du lịch là những chuyến đi đầy bất ngờ, có lúc ngọt ngào, có lúc cũng “trái ngang” như thế này. Có lẽ, đây là một lời nhắc nhở nhẹ nhàng: hãy luôn cập nhật thông tin thời tiết, lịch trình tàu xe (cập nhật từ tổng đài đường sắt) trước mỗi chuyến đi dài, đặc biệt vào mùa mưa lũ. Quan trọng nhất là chuẩn bị tinh thần thật tốt, sự kiên nhẫn và một chút lạc quan để biến những trở ngại thành những kỷ niệm khó quên. 💪

Biểu tượng cho một hành trình, có thể là đầu tàu hoặc đường ray

Bốn ngày ba đêm lênh đênh trên chuyến tàu giữa vùng lũ, dù mệt mỏi nhưng cũng là một trải nghiệm khó quên. Nó dạy tôi về sự kiên nhẫn, về lòng người giữa nghịch cảnh, và về vẻ đẹp không thể đoán trước của những chuyến đi. Hy vọng sớm thôi, những chuyến tàu sẽ lại lăn bánh êm đềm, đưa mọi người về bến bờ yêu thương. 🚂💙

Cảnh tàu sắp lăn bánh hoặc ánh sáng cuối đường hầm