Chuyến bay định mệnh JAL123: Một vết sẹo trên bầu trời và bài học không thể quên
BY
DATE 20/11/2025
Có khi nào bạn ngắm nhìn bầu trời xanh thẳm qua ô cửa máy bay, lòng nhẹ bẫng với bao dự định sắp tới? Với tôi, mỗi chuyến bay luôn là một hành trình của hy vọng và khám phá. Nhưng rồi, có những câu chuyện mãi mãi nhắc nhở chúng ta về sự mong manh của mọi thứ, ngay cả trên bầu trời tưởng chừng an toàn tuyệt đối.
Đã bốn thập kỷ trôi qua, nhưng ký ức về chuyến bay Japan Airlines 123 ngày 12/8/1985 vẫn ám ảnh tâm trí nhiều người. Đó không chỉ là một con số, mà là 520 sinh mạng đã vĩnh viễn không thể chạm đất, không thể trở về nhà. Một buổi chiều hè tưởng chừng như bao buổi chiều khác, chiếc Boeing 747SR-46 cất cánh từ Tokyo, hướng về thành phố Osaka rực rỡ. Ai biết được, đó lại là chuyến đi cuối cùng của một phần năm trăm hai mươi bốn hành khách và phi hành đoàn.
Chỉ khoảng 12 phút sau khi rời đường băng, khi đang ở độ cao lý tưởng, mọi thứ bỗng chốc đảo lộn. Một tiếng rung lắc mạnh, rồi không khí ngưng tụ thành sương mù dày đặc trong khoang. Mặt nạ dưỡng khí tự động rơi xuống, báo hiệu điều chẳng lành. Cảnh tượng ấy, tôi hình dung, phải kinh hoàng đến nhường nào. Trần nhà vệ sinh phía sau sập xuống, phần đuôi máy bay – trái tim điều khiển – bị hư hại nặng nề. Bốn đường ống thủy lực, huyết mạch của chiếc máy bay khổng lồ, đứt lìa.
Suốt 30 phút sau đó, là cuộc vật lộn tuyệt vọng giữa sự sống và cái chết. Các phi công đã cố gắng đến hơi thở cuối cùng để giành lại quyền kiểm soát từ định mệnh. Họ dùng lực đẩy động cơ để điều chỉnh, trong vô vọng. Trong khoang, hành khách la hét, bị hất tung trong cơn hoảng loạn tột độ. “Kết thúc rồi”, một câu nói đầy bất lực được cho là của cơ trưởng, đã khép lại những nỗ lực cuối cùng, trước khi chiếc máy bay đâm vào sườn núi Takamagahara và phát nổ dữ dội. 💔
Nơi cách Tokyo hơn trăm cây số, một ngọn núi hẻo lánh bỗng trở thành hiện trường của một thảm kịch không thể tin được. Giữa biển lửa và đổ nát, phép màu đã xảy ra: 4 người đã sống sót. Nhưng cũng chính sự chậm trễ trong công tác cứu hộ đã cướp đi cơ hội của nhiều người khác. Nếu lực lượng cứu hộ được triển khai sớm hơn, nếu có thể tiếp cận hiện trường nhanh hơn, có lẽ con số 4 người sống sót đã không dừng lại ở đó.
Nguyên nhân sau cùng được xác định là một lỗi sửa chữa tưởng chừng nhỏ nhặt nhưng lại mang tính định mệnh. Chiếc máy bay từng bị hư hại phần đuôi trong một lần hạ cánh trước đó. Thay vì lắp một tấm nối đúng quy chuẩn, đội sửa chữa đã lắp hai tấm song song, tạo nên một “quả bom hẹn giờ” vô hình, chờ đợi ngày bùng phát. Một bài học đắt giá về sự tỉ mỉ, về trách nhiệm trong từng chi tiết nhỏ nhất của ngành hàng không.
Chuyến bay JAL123 là một lời nhắc nhở đau lòng rằng, dù công nghệ có tiến bộ đến đâu, sự cẩn trọng và chuẩn mực an toàn vẫn phải đặt lên hàng đầu. Mỗi chuyến bay là một sự tin tưởng tuyệt đối mà hành khách đặt vào ngành hàng không. Và đôi khi, những sự cố ngoài ý muốn lại để lại những vết sẹo không thể lành, những câu chuyện mà chúng ta cần kể lại, không phải để sợ hãi, mà để mãi ghi nhớ và học hỏi.
🌸 Hãy trân trọng mỗi khoảnh khắc, mỗi chuyến đi, và luôn tin tưởng vào những người đang ngày đêm giữ gìn sự an toàn trên bầu trời của chúng ta. 🕊️