Mỗi chúng ta, ít nhất một lần, đều mang trong lòng khao khát được cất cánh, được bay vút lên bầu trời, rời xa những điều quen thuộc để chạm đến một chân trời mới lạ. Tôi cũng vậy, và có lẽ bạn cũng thế, đúng không? ✈️ Cái cảm giác háo hức đứng trước sân bay, nhìn những chiếc máy bay khổng lồ chuẩn bị lăn bánh, tưởng tượng mình đang ngồi trên đó, hướng về một vùng đất xa xôi, luôn là một điều gì đó thật kỳ diệu.

Máy bay cất cánh trên bầu trời xanh, khơi gợi cảm giác tự do khám phá.

Thế nhưng, có một câu chuyện mà mỗi khi nhớ đến, lòng tôi lại trùng xuống một cách khó tả. Một giấc mơ bay bổng đã trở thành bi kịch, một chuyến đi không vé đã phải đổi bằng cả sinh mạng. Đó là câu chuyện về Keith Sapsford, cậu bé 14 tuổi với đôi chân không ngừng muốn khám phá thế giới.

Keith sinh ra ở Randwick, một vùng ngoại ô bình yên của Sydney, Australia. Cha cậu, một giảng viên đại học, đã miêu tả con mình là một đứa trẻ hiếu kỳ, đam mê xê dịch, luôn muốn đi đó đây. Gia đình đã từng đưa Keith đi du lịch nước ngoài, mong rằng điều đó sẽ thỏa mãn phần nào sự tò mò trong tâm hồn non nớt ấy. Nhưng lạ thay, mỗi chuyến đi chỉ như đổ thêm dầu vào ngọn lửa khát khao, khiến Keith trở nên bồn chồn, không thể chịu nổi cuộc sống bình thường khi về nhà.

Trong sự bất lực, cha mẹ đã gửi cậu bé đến Boys’ Town, một cơ sở giáo dục dành cho những trẻ em cá biệt, hy vọng môi trường kỷ luật sẽ giúp con trai ổn định hơn. Nhưng trái tim của một kẻ lữ hành bẩm sinh sao có thể bị giam cầm? Chỉ vài tuần sau, Keith bỏ trốn.

Một chiếc máy bay Boeing hiện đại, biểu tượng của những chuyến đi xa.

Ngày 22/2/1970, cậu bé 14 tuổi ấy, một mình, tìm cách lẻn vào sân bay Sydney. Có lẽ trong đầu Keith khi đó, chỉ có một suy nghĩ duy nhất: “Mình phải đi, phải thoát khỏi đây, phải thấy thế giới rộng lớn ngoài kia!” Cậu nhìn thấy một chiếc Douglas DC-8 chuẩn bị cất cánh, điểm đến là Tokyo, Nhật Bản. Không chút do dự, Keith đã leo vào hốc càng máy bay, một quyết định mà cậu bé không hề biết rằng sẽ là dấu chấm hết cho cuộc đời mình.

Hình ảnh một người trốn trong khoang càng máy bay, minh họa cho tình huống của Keith.

Thời ấy, an ninh sân bay chưa hề chặt chẽ như bây giờ. Keith đã ẩn mình nhiều giờ trong khoang càng, có lẽ tràn đầy hy vọng về một cuộc phiêu lưu vĩ đại. Trớ trêu thay, cùng lúc đó, một nhiếp ảnh gia tên John Gilpin đang có mặt ở sân bay để chụp ảnh. Ông không hề hay biết, ống kính của mình đang chuẩn bị ghi lại một khoảnh khắc định mệnh.

Khi chiếc máy bay cất cánh, những gì Keith Sapsford mong chờ không phải là cảnh mây trời hay thành phố Tokyo xa xôi, mà là sự thật nghiệt ngã: khoang càng mở ra để thu bánh. Cậu bé bị hất văng từ độ cao hơn 60 mét xuống đất, giấc mơ tan biến trong tích tắc. “Điều con trai tôi muốn là khát khao được nhìn thấy thế giới. Nó có đôi chân không thể đứng yên. Sự quyết tâm được thấy cuộc sống bên ngoài Australia khiến nó phải trả giá bằng mạng sống”, lời ông Charles Sapsford, người cha đau khổ, cứ vang vọng trong tâm trí tôi.

Bức ảnh ám ảnh về Keith Sapsford rơi xuống từ máy bay, một bi kịch của giấc mơ khám phá.

Các chuyên gia sau đó nhận định, ngay cả khi không bị rơi, Keith cũng khó lòng sống sót. Ở độ cao lớn, nhiệt độ đóng băng và sự thiếu oxy sẽ lấy đi sinh lực của một cơ thể non nớt, nhất là khi cậu bé chỉ mặc áo ngắn tay, quần đùi. Nỗi đau ấy, đến nay, vẫn còn ám ảnh.

Câu chuyện của Keith Sapsford là một lời nhắc nhở đau lòng về sự nguy hiểm khôn lường của những chuyến đi bất hợp pháp. Các con số thống kê từ Cục Hàng không Liên bang Mỹ (FAA) cho thấy, từ năm 1947 đến 2012, có 96 trường hợp trốn trong khoang càng máy bay được ghi nhận, nhưng chỉ có khoảng 1/4 trong số đó may mắn sống sót. 73 người đã thiệt mạng.

Những người sống sót thường là trên các chuyến bay ngắn, ở độ cao thấp hơn nhiều. Còn đa số, giấc mơ khám phá đã phải đổi bằng tính mạng. Vì vậy, dù bạn có khao khát được nhìn ngắm thế giới đến đâu, hãy luôn ưu tiên sự an toàn và tính mạng của chính mình. Du lịch là để trải nghiệm, để khám phá, nhưng phải là một chuyến đi an toàn và đúng cách, đúng không?

Sân bay tấp nập với những chiếc máy bay chờ cất cánh, biểu tượng của những chuyến đi an toàn.

Chuyến bay của Keith Sapsford đã khép lại theo cách bi thảm nhất, để lại nỗi đau không thể nguôi ngoai cho gia đình và một bức ảnh ám ảnh trong lịch sử hàng không. Ông Charles Sapsford, người cha mang nặng nỗi lòng ấy, đã ra đi vào năm 2015, nhưng nỗi đau về đứa con trai 14 tuổi, thiệt mạng vì một chuyến phiêu lưu dở dang, chắc chắn đã theo ông suốt cuộc đời.

Câu chuyện này không chỉ là một bi kịch cá nhân, mà còn là một lời cảnh tỉnh cho tất cả chúng ta. Thế giới ngoài kia rộng lớn, tuyệt vời vô cùng, nhưng hãy khám phá nó một cách thông minh, an toàn và hợp pháp. Đừng bao giờ để một khao khát cháy bỏng trở thành một hối tiếc mãi mãi. Hãy đi và khám phá, nhưng hãy luôn trân trọng cuộc sống và sự an toàn của chính mình, bạn nhé. 🌸🏞️💖