Chào mọi người, Mít đây!
“Thượng hữu thiên đàng, hạ hữu Tô Hàng” – câu nói ấy cứ quanh quẩn trong đầu tôi khi đặt chân đến Tô Châu. Thành phố hiện đại, cao tầng san sát, giao thông tấp nập… thú thực, lúc ấy tôi thấy hơi băn khoăn. Thiên đường là đây ư? Nhưng rồi, khi chuyến xe đưa tôi về Châu Trang, cách Tô Châu chừng ba mươi cây số, mọi nghi ngờ tan biến. Ồ, thì ra câu nói ấy là để dành cho những nơi như thế này!
🌸 Châu Trang hiện ra như một bức tranh cổ tích. Những dòng kênh xanh mướt uốn lượn, những cây cầu đá cong cong duyên dáng, và thấp thoáng xa xa là những con đò nhỏ lướt nhẹ trên mặt nước. Không gian ở đây như chậm lại, tách biệt hoàn toàn với thế giới ồn ào bên ngoài. Từng ngôi nhà cổ kính soi bóng xuống dòng kênh, tạo nên một khung cảnh đậm chất Giang Nam, đẹp đến nao lòng. Cảm giác như thời gian đã ngủ quên ở đây, để lại một vẻ đẹp nguyên sơ và bình yên đến lạ.
Lang thang qua những con hẻm nhỏ trong cổ trấn, hương thơm từ các quán ăn cứ níu chân tôi lại. Nào là mì sợi, há cảo, hoành thánh nóng hổi, tất cả đều được chính tay các cô, các bác chủ quán tự làm, tự chế biến ngay tại nhà. Mỗi món ăn đều mang một vị rất riêng, rất “nhà làm”, khiến bao tử tôi cứ réo gọi không ngừng. Có một món mà tôi đặc biệt nhớ, đó là bánh kẹp phi lê cá. Thoạt nhìn, nó cứ như chiếc hamburger của mình vậy, nhưng khi ăn lại ngon một cách bất ngờ dù chẳng hề có tương cà, tương ớt hay mayonaise. Vị cá tươi hòa quyện vào vỏ bánh mềm mềm, vừa lạ vừa hấp dẫn. 🍜
Và khoảnh khắc mà tôi không thể nào quên ở Châu Trang, chính là khi hoàng hôn buông xuống. Cả bầu trời như được nhuộm một màu hồng cam rực rỡ, ánh nắng cuối ngày len lỏi qua từng rặng cây, phản chiếu lung linh trên mặt nước xanh biếc của dòng kênh. Một khung cảnh lãng mạn, thanh bình đến mức tôi chỉ muốn ngồi yên đó mãi, hít thở cái không khí trong lành và ngắm nhìn vẻ đẹp diệu kỳ này. Nó thực sự là một cảm giác yên bình đến lạ thường. 🏞️
Để đến Châu Trang từ Tô Châu, bạn có thể đi xe buýt nhé. Tốt nhất là nên tìm hiểu kỹ giờ xe chạy và tuyến đường về, đặc biệt là chuyến cuối cùng để không bị lỡ xe như tôi suýt nữa. (cập nhật giờ mở cửa, giá vé, tuyến xe chi tiết nếu có).
Rời Châu Trang, khi chiếc xe buýt cuối cùng vừa kịp đưa tôi về trạm tàu điện ngầm, lòng tôi vẫn còn tương tư mãi về cái vẻ êm đềm, cổ kính nơi đây. Châu Trang không chỉ là một điểm đến, mà là một trải nghiệm, một cảm xúc. Nếu bạn đang tìm kiếm một “thiên đường” dưới trần gian để tâm hồn được nghỉ ngơi, hãy thử ghé thăm Châu Trang nhé! Đảm bảo bạn sẽ không thất vọng đâu.
JackFr. – Mít P