Giữa lòng sa mạc Karakum mênh mông, nơi gió cát hoang dại thổi qua những cồn đất bất tận, có một nơi mà tên gọi thôi cũng đủ khiến lòng người rùng mình: “Cánh Cửa Địa Ngục”. Tôi vẫn nhớ như in cái cảm giác lần đầu tiên đặt chân đến đây, khi màn đêm buông xuống và ngọn lửa khổng lồ bùng lên giữa khoảng không tối đen, vẽ nên một vầng sáng cam đỏ rực rỡ đến khó tin.

Cánh Cửa Địa Ngục rực lửa về đêm

Đó là một khung cảnh siêu thực, một khối lửa liên tục nhả khói và ánh sáng, đối lập hoàn toàn với sự tĩnh mịch đến đáng sợ của sa mạc. Đường kính gần 70m, sâu 20m, cái hố này không phải là tác phẩm của tự nhiên mà là một “sai lầm” lịch sử của con người. Năm 1971, các nhà địa chất Liên Xô khoan trúng túi khí, mặt đất sụp đổ tạo thành hố. Để tránh khí độc rò rỉ, họ đã quyết định đốt nó, nghĩ rằng vài tuần là xong. Ai ngờ, ngọn lửa ấy đã cháy không ngừng nghỉ suốt gần nửa thế kỷ, biến nơi đây thành một trong những kỳ quan độc đáo nhất hành tinh.

Toàn cảnh Cánh Cửa Địa Ngục

Trước đây, quầng sáng từ Cổng Địa Ngục đủ mạnh để nhìn thấy từ khoảng cách vài ki-lô-mét, rực rỡ như một mặt trời thứ hai mọc lên giữa đêm sa mạc. Cảm giác đứng trước nó, bé nhỏ và choáng ngợp trước sức mạnh nguyên thủy của lửa và khí đốt, là một trải nghiệm không thể nào quên. Ngọn lửa không chỉ là một hiện tượng địa chất, mà còn là một câu chuyện, một lời nhắc nhở về sự vô tình của con người và sức bền bỉ khó tin của tự nhiên.

Du khách ngắm nhìn Cánh Cửa Địa Ngục

Thế nhưng, mọi thứ đều thay đổi theo thời gian, và Cánh Cửa Địa Ngục cũng không ngoại lệ. Mới đây, các nhà chức trách Turkmenistan đã thông báo rằng ngọn lửa ở miệng hố đang dần suy yếu. Giờ đây, nó đã nhỏ hơn ba lần so với trước và chỉ còn phát ra nguồn sáng yếu ớt, phải đến thật gần mới có thể cảm nhận được sức nóng và ánh sáng của nó. Cảm giác một chút tiếc nuối len lỏi trong lòng, vì vẻ hùng vĩ đã từng của nó giờ chỉ còn là một phần ký ức.

Tuy nhiên, đây lại là một tin vui lớn cho những nhà bảo vệ môi trường. Ngọn lửa này, dù đã giúp đốt cháy một phần khí thoát ra, vẫn rò rỉ một lượng khí methane khổng lồ – một loại khí nhà kính mạnh mẽ gây biến đổi khí hậu – vào khí quyển. Việc ngọn lửa suy yếu đồng nghĩa với việc lượng khí thải độc hại ra môi trường cũng giảm đi đáng kể. Đó là một sự cân bằng giữa vẻ đẹp ngoạn mục của một “kỳ quan” và trách nhiệm của chúng ta với hành tinh này.

Sa mạc Karakum mênh mông

Đối với những tâm hồn mê khám phá, Cổng Địa Ngục vẫn luôn là một điểm đến đầy mê hoặc. Turkmenistan, một quốc gia có phần khép kín (cần tìm hiểu kỹ về thủ tục visa và di chuyển nhé), sở hữu trữ lượng khí đốt lớn thứ tư thế giới và cũng là nơi ẩn chứa nhiều điều bất ngờ. Dù ngọn lửa đã không còn rực rỡ như xưa, hành trình vượt qua sa mạc để đến với nó vẫn là một cuộc phiêu lưu đáng giá.

Bản đồ Turkmenistan

**Tips nhỏ cho bạn:**

* **Vị trí:** Miệng hố Darvaza, sa mạc Karakum, phía bắc Turkmenistan.
* **Thời điểm tham quan:** Ban đêm vẫn là lúc lý tưởng nhất để cảm nhận ánh sáng và sự huyền bí của ngọn lửa, dù nó đã yếu hơn.
* **Di chuyển:** Chuẩn bị tinh thần cho một hành trình xuyên sa mạc. Nên đi cùng tour hoặc thuê xe địa phương có kinh nghiệm (cập nhật thông tin dịch vụ du lịch tại Turkmenistan).
* **Lưu ý:** Turkmenistan là một quốc gia đặc biệt, hãy tìm hiểu kỹ về văn hóa và các quy định trước khi đi.

Khám phá những vùng đất mới

Dù ngọn lửa ở Cánh Cửa Địa Ngục đang dần lụi tàn, câu chuyện về nó vẫn sẽ còn mãi. Hãy đến, cảm nhận và lưu giữ những khoảnh khắc cuối cùng của một huyền thoại sa mạc – trước khi nó hoàn toàn biến thành một trang sử.

🌸🏞️🔥 Đừng bỏ lỡ nhé!