Chào các bạn ơi! Lại là tui đây, đứa mê xê dịch nhưng lười viết lách đây. Hôm nay, tui muốn kể cho các bạn nghe về một hành trình mà chính tui cũng chưa bao giờ dám nghĩ đến: Bắc Kinh – cái tên cứ mãi nằm trong danh sách “ước mơ xa vời” của mình suốt bao nhiêu năm lang bạt. Tui cứ nghĩ nó đắt đỏ lắm, rồi phải học cho xong tiếng Trung, giỏi giang mọi thứ mới dám đặt chân đến những nơi như Vân Nam, Lệ Giang hay Cáp Nhĩ Tân cơ. Ai ngờ, chỉ vì một cú rủ rê chơi chơi của con bạn thân chưa bao giờ gặp ngoài đời, mà ngay tối hôm đó, tui rút sạch tiền trong tài khoản, gấp rút làm visa cho chuyến đi dài ngày, bất chợt này.

Không hiểu sao hồi đó tui lại “ngu xuẩn” đến mức quyết định tốn thêm hơn chục triệu cho một kế hoạch không định trước. Nhưng mà các bạn biết không, càng chần chừ thì càng lỡ dở! Quyết một nốt nhạc là đi luôn, không nói nhiều. Vì tui cứ có cảm giác nếu bỏ lỡ lần này, còn mướt mới có dịp đi Bắc Kinh dài ngày đến vậy. Hơn nữa, đứa dành cả thanh xuân xem phim cung cấm, ngôn tình, cày truyện H+ như tui thì việc đặt chân đến “mẫu quốc ngôn tình” này cũng là để trả nợ thanh xuân, đi tìm những Hà Dĩ Thâm, Dư Hoài, Cố Ngôn Mặc… đích thực của Trung Hoa dân quốc. Mà còn một lý do quan trọng nữa, con bạn thân tui có một chấp niệm với Vạn Lý Trường Thành. Không thể cùng nhau thực hiện giấc mơ như hồi Phượng Hoàng cổ trấn, nên lần này, tui thay cô ấy đặt chân đến Vạn Lý, giúp con bạn được nhìn ngắm “giấc mơ” qua cảm nhận của chính mình.

🌸🏞️🍜

Kinh nghiệm chuẩn bị cho chuyến đi “thỉnh kinh” Trung Quốc 13 ngày

Để mà có một chuyến đi “thỉnh kinh” dài ngày như tui, các bạn cần chuẩn bị kha khá thứ đó nha. Đừng để đến lúc qua đến nơi rồi mới tá hỏa như tui thì mệt lắm!

Visa nhanh gọn lẹ: Vì quyết định đi ngay trong đêm, tui phải nhờ đến “chị ruột” Phạm Thanh Nga – một “bà trùm” trong làng làm visa quốc tế. Chị ấy xử lý cực kỳ chuyên nghiệp và nhanh gọn, chỉ sau 7 ngày là tui đã có visa đẹp đẽ rồi. Các bạn có thể tìm một địa chỉ uy tín tương tự để làm visa nhé. Có visa rồi là đã an tâm được 30% chặng đường rồi đó!

Sim card “đắt xắt ra miếng”: Trời xui đất khiến thế nào mà tui lại mò được quả sim của Travelkit (thuộc Gody) đang sale từ 500K còn 245K. Đây là sim Châu Á của hãng AIS Thái Lan, dùng được ở 12 nước, trong đó có cả Việt Nam và Trung Quốc, hạn dùng 8 ngày, không giới hạn 4G/3G. Đặc biệt, vì là sim quốc tế nên không cần dùng VPN vẫn vào Facebook, Gmail, Zalo, Insta ngon lành cành đào. Đó là lợi thế lớn nhất đó các bạn. Dù để có được nó thì tui cũng phải long đong lận đận, còn đâm vào đít ô tô mất thêm gần 1 triệu nữa cơ huhu. Cuộc sống của Trang chó mà, không nhọ thì không quen! 🌸

Đồ ăn, nước uống và thuốc men: Sau 4 lần sang Trung Quốc, tui rút ra kinh nghiệm xương máu là bản thân không hợp đồ ăn bên Tàu chút nào. Dầu mỡ, cay đứ đự, lại còn to bự chảng và cũng… đắt nữa. Thế nên, dù đi tàu hay máy bay, cứ chuẩn bị đồ ăn, nước uống nhẹ nhàng nhé.

⛔️Lưu ý cực quan trọng: Đừng mang đồ ăn từ thịt (khô gà, bánh mì ruốc…) và hoa quả sang Trung Quốc nha. Họ cấm tiệt và sẽ thu hết đó. Còn lúc về thì mang thoải mái.
Thuốc men thì nhất định không được quên. Đừng như tui, sang đó té re mà quên mang men tiêu hóa. Kết quả là gầy đi trông thấy nhưng mỗi lần đau bụng thì đúng là thốn ngàn năm nhớ mãi!

Một plan kỹ càng hoặc tìm hiểu trước: Chuyến này tui đi gấp quá, không kịp đọc gì về Bắc Kinh. Mà khổ nỗi, review về Bắc Kinh tự túc thì đếm trên đầu ngón tay, lại hiếm có bài nào tường tận, chi tiết. Nên có thể nói chuyến đi này của tui vô cùng ngẫu hứng. Nhưng tui có nhiều chỗ dựa nên vẫn sống sót được đó. Còn tui khuyên thật lòng, đến một đất nước lạ lẫm mà không nói tiếng Anh như Trung Quốc thì nhất định phải có plan rõ ràng nha, để tránh rắc rối và kiểm soát mọi thứ. Hãy xem thời tiết, check các điểm sẽ đi, cách di chuyển rẻ, ăn gì, mặc gì cho hợp. Càng kỹ càng thì càng có lợi cho mình, đề phòng bất trắc nhé. Chứ ở cái đất nước mà đặc sản là NGƯỜI VÀ NGƯỜI, giữa một biển người xa lạ ấy, bạn có “Hello” thì người ta cũng chẳng hiểu đâu huhu.

Thẻ ISIC sinh viên quốc tế: Qua bạn bè, tui biết đến thẻ ISIC thần thánh dành cho sinh viên quốc tế. Thẻ này giảm 50% vé vào cửa ở nhiều điểm tham quan như Tử Cấm Thành, Vạn Lý Trường Thành. Ở Việt Nam có chỗ làm thẻ “fake” này, nhưng chỉ phù hợp với các bạn dưới 25 tuổi thôi. Tui đi gấp quá nên không kịp làm, nhưng nếu các bạn có thời gian thì làm ngay nhé, giá chỉ 100-150K/thẻ mà bên Trung Quốc cái gì cũng đắt đỏ, vé vào cửa toàn giá trên trời.

Nhất định phải học Tiếng: Tui nghe nhiều người bảo đi bụi Trung Quốc tự túc “dễ lắm” mà không cần biết tiếng. Thật sự tui không hiểu phép màu nào giúp họ tự tin đến vậy! Ở một đất nước mà đi 100 quán hỏi “How much?” mà người ta còn ngớ ra nhìn nhau, thì làm sao mà “easy” được? Tui không tranh cãi đâu, nhưng tui đoán họ là số ít may mắn, không gặp tình huống phức tạp cần tiếng Trung. Còn thực tế thì, bạn tui mà đứa nào bảo không cần tiếng cũng dễ, tui cắn chết! 😂

Nhất định phải học tiếng nha các bạn. Nếu dốt hoặc vội, học những câu cơ bản chào hỏi, hỏi đường, giá cả, số đếm. Còn nếu giỏi và rảnh, học nhiều vào, vì soái ca bên này nhiều như hàng thùng, va vào một cái còn kịp xổ ra một tràng mà cua zai chứ lị! 💖

Đổi tiền: Đợt này giá tiền Trung Quốc tụt dốc, mừng thấy ớn! 1 tệ (Yuan = RMB) = 3.350 VNĐ (cập nhật). Tùy vào số ngày đi, lịch trình và sức mua mà đổi cho phù hợp nhé.

Đặt phòng:

* Phòng Bắc Kinh: Bắc Kinh đắt đỏ lắm, các bạn có thể lên Trip.com hoặc các trang đặt phòng quốc tế để chọn. Giá trung bình tầm 80 – 120 tệ/dorm; phòng đôi tầm 240 tệ/phòng/đêm (cập nhật). Gần subway là tốt nhất. Tui thì may mắn có bạn ở Bắc Kinh nên được ở nhờ 8 ngày luôn hihi.
* Phòng Nam Ninh: Nồng nhiệt giới thiệu Deer Schinsen Youth Hostel, ngay sát ga tàu Nam Ninh, cách 300m đi bộ. Giá chỉ 105K/dorm/đêm (cập nhật). Chỗ ở sạch sẽ, rộng rãi, chủ nhà không nói được tiếng Anh nhưng có bạn roommate giỏi tiếng Anh giúp đỡ. Nếu các bạn đến Nam Ninh chơi hoặc nghỉ đêm chờ tàu thì đây là địa điểm lý tưởng nhé.

Các ứng dụng cần/nên tải:

* ❤️VPN Proxy: Không có cái này thì tạm biệt Facebook, Insta, Gmail suốt hành trình nha. Nhất định phải tải từ Việt Nam và thử kết nối trước.
* ❤️MetroMap: Ứng dụng thần thánh cho những bạn không biết xem bản đồ Subway. Dù Bắc Kinh có cả một “rừng” line tàu điện ngầm, nhưng với ứng dụng này bạn sẽ biết đường di chuyển, lên xuống trạm nào, exit nào.
* ❤️Couchsurfing: Ứng dụng kết nối những người yêu xê dịch. Bạn có thể tìm bạn đồng hành hoặc may mắn hơn là có ai đó cho bạn ngủ nhờ ở Bắc Kinh đắt đỏ này. Nhưng nhớ cảnh giác cao độ nhé, hòa đồng nhưng phải biết giữ mình!
* ❤️Google Translate: Tốt nhất là mua một cuốn từ vựng du lịch Trung Hoa. Tui ngồi tàu 45 tiếng cũng chỉ có học tiếng Trung, mà còn ngu như bò đây này. Nếu lười quá thì dùng Google Dịch, nhưng thật ra cũng không có tác dụng mấy đâu kaka.
* ❤️WeChat: Ôi giời ơi đừng bao giờ quên WeChat! Nó như Facebook ở Việt Nam vậy, ai ai cũng dùng. Vì không đăng ký được WeChat mà tui không thể ăn gà ở KFC hay kết bạn với nhiều người, toàn phải liên hệ qua Gmail đây này. Nhớ tải nha, đừng quên tải nha các bạn!

Cách di chuyển từ Hà Nội đến Bắc Kinh:

* Dành cho người giàu, thích nhanh gọn: Đi máy bay, tầm 5-8 triệu/chiều (cập nhật).
* Dành cho người giàu, thừa thời gian: Tàu liên vận Hà Nội – Bắc Kinh, 7 triệu/chiều, đi khoảng 18-23 tiếng (cập nhật). Giá trên trời!
* Dành cho người không giàu, có cả “núi” thời gian (như tui): Đi tàu liên vận Gia Lâm – Nam Ninh và nối chuyến Nam Ninh – Bắc Kinh. Nếu bạn chịu được ngồi tàu từ 45-60 tiếng (3-4 ngày) đến Trung Quốc, ngồi thối thịt, u vai, chai đít thì chúc mừng bạn đã có thể xách vali lên tàu liên vận rồi đó.
* ❤️Tàu Gia Lâm – Nam Ninh: 759K/chiều (cập nhật) tại ga Gia Lâm. Phải mang hộ chiếu có visa mới mua được. Ghế Hard Sleeper (giường nằm). Tàu duy nhất 1 chuyến/ngày lúc 21:20. Hành trình 12 tiếng, dừng 2 lần ở biên giới xuất/nhập cảnh. Nhớ mang hết đồ đạc xuống kiểm tra. Khi nhập cảnh Trung Quốc, nhớ lấy tờ giấy vàng điền thông tin trước khi xếp hàng nha. Vừa đến ga Nam Ninh là phải mua vé Nam Ninh – Gia Lâm để quay về liền nha, không là đi bộ đó!
* ❤️Tàu Nam Ninh – Bắc Kinh: Đặt online trên Trip.com hoặc nhờ bạn bè bên Trung Quốc đặt hộ. Có 3 hạng ghế: Hard Seat, Hard Sleeper, Soft Sleeper, giá từ 270 đến 500 tệ (cập nhật). Có nhiều giờ khởi hành. Thời gian di chuyển 24 tiếng. Vừa xuống ga Bắc Kinh là phải mua vé Bắc Kinh – Nam Ninh ngay để đảm bảo có vé về nha.

Lịch trình cơ bản “Phá Đảo” Bắc Kinh (Tháng 6/2019):
– 21/6: Khởi hành từ Gia Lâm lúc 21:20.
– 22/6: 10h sáng đến Nam Ninh, dạo chơi rồi 17h20 đi Bắc Kinh.
– 23/6: 17h30 đến Bắc Kinh, lang thang subway 2.5 tiếng. Ăn buffet tôm hùm rồi ngủ phè.
– 24/6: Một ngày ở thành phố Thiên Tân xinh đẹp.
– 25/6: Thiên An Môn, Tử Cấm Thành, Công viên Jingshan, Wangfujing, uống coco milk tea.
– 26/6: Ung Hòa Cung, phố cổ Quốc Tử Giám, Phố Quỷ Guijie, Chợ Hồng Kiều, Công viên Thiên Đàn.
– 27/6: Vạn Lý Trường Thành, Dong Dan station (ăn baozi), Wangfujing.
– 28/6: Di Hoà Viên, Sân vận động Olympic Tổ chim (chỉ ngắm từ xa vì không tìm được đường 😂), phố cổ Hutong ngắm hoàng hôn, Wangfujing, phố Quỷ Guijie.
– 29/6: Chiều đi Công viên Beihai, phố Quỷ Guijie.
– 30/6: Qianmen, Xiushui street – Silk Market (chỉ đi ngang qua), 17h30 về lấy đồ, lên tàu về Nam Ninh lúc 21:05. Nhớ đòi lại tiền thẻ subway nha!
– 1/7: 21h10 đến Nam Ninh, tìm phòng hostel, đi ăn đêm ở chợ đêm.
– 2/7: Một ngày khám phá Nam Ninh cùng anh bạn, 18h05 lên tàu Nam Ninh – Gia Lâm.
– 3/7: 5h30 sáng đến Gia Lâm, kết thúc hành trình 13 ngày dài vailol. Đã hạ cánh an toàn về Tổ quốc sau 60 tiếng từ Bắc Kinh về Hà Nội.

Thiên Tân – Châu Âu thu nhỏ giữa lòng Trung Quốc 🌸

Từ Bắc Kinh, tui bắt subway line 4 đến Beijing South Railway Station, rồi mua vé tàu cao tốc đi Thiên Tân với giá 54,5 tệ (cập nhật). Tàu chạy nhanh như Cân Đẩu Vân, chỉ 30 phút là đến nơi rồi, thật sự là Việt Nam mà có tàu này chắc tui về Hải Phòng mỗi ngày mất!

Thiên Tân là một thành phố mang đậm dấu ấn kiến trúc Châu Âu do từng bị 8 nước chiếm đóng trong Chiến tranh thế giới thứ nhất. Nếu bạn chưa có xiền đi Ý, Pháp, Anh… thì cứ chạy sang Thiên Tân làm một tour Châu Âu rồi về như tui cho lành nhé!

* ❤️Thiên Tân thời Âu-thuộc (Italian Style Town 仪式风情区): Vừa xuống ga là mở ra một thế giới xa hoa lộng lẫy đậm chất trời Âu rồi. Kiến trúc các khu nhà đặc sệt màu Âu Mỹ. Đi bộ qua cây cầu cạnh cột đồng hồ nổi tiếng là đến ngay con phố Thiên Tân nhộn nhịp. Ở đây toàn brand nổi tiếng, cứ ngắm nghía, chụp ảnh để cảm giác như đang bước trên đại lộ danh vọng phồn hoa bên trời Âu vậy.
* ❤️Cảng Ý (Italian Style Area Pier): Ngay gần bờ sông, đi bộ dọc cảng để ngắm các tòa nhà phong cách Đan Mạch, Anh. Cảm giác rất khác lạ.
* ❤️Sông Hải Hà: Con sông chảy quanh thành phố, hai bên bờ là những tòa nhà cao tầng ngút ngàn kiểu Châu Âu. Người dân ở đây họ đi bộ tản bộ, tập thể dục, dắt chó đi dạo rất bình yên.
* ❤️Cầu Sắt (钢铁浮桥): Thiên Tân có mấy cái cầu đẹp, cái cầu sắt này đúng như tên gọi, toàn bằng sắt. Đi bộ trên cầu ngắm hoàng hôn, chụp ảnh deep deep thì cũng là một ý tưởng không tồi đó.
* ❤️Tianjin Eye (Con mắt Thiên Tân): Cái này thì tui chưa được đi, tiếc ghê. Nghe nói vé tầm 70 tệ (cập nhật), lên vòng quay ngắm cả thành phố về đêm thì đẹp bá cháy. Nhưng chúng tui mải đợi ngắm thành phố lên đèn lúc 8h30 bên bờ sông, với lại cũng làm gì có xiền ahihi, nên thôi vậy.

Dạo một vòng, ăn uống linh tinh, uống trà sữa rồi thì cũng đến tối. Đừng về vội nha các bạn, hãy tìm một góc thật ngon nghẻ, ngắm nhìn thành phố lên đèn, thật sự mãn nhãn đấy. Ngắm chán rồi thì quay lại ga tàu, mua vé về Bắc Kinh. Thiên Tân đi trong ngày là hợp lý nhất, ở lại lâu cũng chẳng biết chơi gì.

Bắc Kinh trong mắt một “travel blogger” bất đắc dĩ 🏞️

Người ta đi Bắc Kinh 4N3Đ hay 5N4Đ là ổn lắm rồi, tui chơi trội lang bạt tận 8N7Đ nên thành ra đi hết cả các cảnh điểm hot bên này (trừ mỗi Thập Tam Lăng không dám đi huhu). Để nói về Bắc Kinh, tui xin được làm một bài “văn tế” ngắn gọn về cảm quan của mình như sau:

Về khí hậu và môi trường: Hồi trò chuyện với anh Mike – một người Trung Quốc sống ở Bắc Kinh 25 năm, anh bảo: “5 năm trước, ai cũng sợ ra đường vì ô nhiễm. Nhưng giờ chính phủ đã làm rất tốt việc cải thiện môi trường và trồng cây xanh rồi”. Tui tin thật, vì thời tiết 27 độ ở đây dễ chịu hơn nắng nóng bên mình nhiều. Dù không che ô thì da cũng không đen sạm, bầu không khí khá trong lành, không đến mức ô nhiễm như thời sự vẫn hay nói. Đường phố rộng thoáng, sạch sẽ, dân chúng ý thức bảo vệ môi trường lắm. Cây xanh thì nhiều như lúc tui leo rừng trekking vậy. Thật sự phải ra khỏi thế giới nhỏ bé của mình, tận mắt nhìn ngắm một nơi, mới biết thông tin nào đúng, thông tin nào sai, có cái nhìn đa chiều về một địa điểm.

Về an ninh đô thị: Ở Singapore tui còn nghịch ngợm giơ tay “say hi” với camera giám sát, nhưng sang Trung Quốc thì thật sự là thấy bóng dáng của một nước phát triển đập ngay vào mặt. Cảnh sát, an ninh, bảo an, hải quan… bủa vây quanh ta như hội bán hàng đa cấp vậy. Mỗi lần đi subway, đi tàu là một lần phải bỏ hết đồ đạc để soi chiếu. Mệt mỏi nhưng cũng phải công nhận là an ninh cực kỳ cao độ. Hồi mới sang tui cũng hỏi dò xem bên này có trộm cắp không, để còn ôm kỹ túi. Bạn tui nó chửi: “Bên này ai chả thanh toán bằng WeChat, có mỗi cái điện thoại thì lúc nào cũng khư khư trên tay, thế còn cái gì của mày để mà cướp?”. Tóm lại, bên này rất an toàn, an toàn quá đỗi, an toàn vượt sức tưởng tượng, đôi khi lại thấy không quen cho lắm.

Về giao thông: Người Việt mình không thích đi bus, ghét xe đạp, cứ rồ rồ xe máy trên đường. Nhưng ở Trung Quốc thì ngược lại hoàn toàn. Xe máy gần như bị cấm ở Bắc Kinh, đêm mới thấy vài chiếc phân khối lớn. Hầu hết người dân đi lại bằng e-bike (xe đạp dựng đầy đường, quét mã QR thanh toán bằng WeChat/Alipay để thuê, tầm 3 tệ/giờ cập nhật). Phổ biến nhất là xe bus và tàu điện ngầm. Hàng nghìn điểm dừng, quá thích hợp để di chuyển đến các địa điểm du lịch với giá siêu rẻ. Tui ở Bắc Kinh 8 ngày mà chỉ tốn khoảng 70 – 100 tệ (cập nhật) cho việc đi lại bằng subway/bus.

Cách đi Subway ở Bắc Kinh (Bí kíp sống còn):

Subway là phương tiện tiện lợi nhất trên đời ở Bắc Kinh. Dù hệ thống rất phức tạp với nhiều line, nhưng nếu bạn đã quen đi tàu điện ngầm ở nước ngoài thì cũng tương tự thôi, chỉ cần để ý kỹ.

* Mua thẻ: Có thể mua vé 1 lần tại máy tự động hoặc quầy bán vé. Tiện nhất là mua một thẻ cứng màu xanh, giá 20 tệ, nạp tầm 50-100 tệ vào đó. Đi mệt nghỉ 8 ngày, rồi ngày cuối trả lại thẻ ở bất kỳ trạm subway nào, họ sẽ trả lại 20 tệ tiền cọc và số tiền còn dư.
* Sử dụng bản đồ: Các bạn cứ tải bản đồ subway về điện thoại để ngâm cứu. Tui sẽ hướng dẫn chi tiết cách đi từng điểm ngay dưới đây, cứ làm theo là tự tin đi bụi một mình nha.
* Ứng phó khi lạc/nhầm line: Đừng mơ tưởng nhờ cậy được ai ở Bắc Kinh huhu, nhân viên điều phối cũng không nói được tiếng Anh đâu. Đừng lo nếu lạc hay nhầm, cứ bình tĩnh nhìn điểm cần xuống, xem lại bản đồ, tìm cách đến đó qua các line khác nhau. Miễn là chưa tap thẻ ra khỏi tàu điện ngầm, thì bạn có đi bao nhiêu line cũng không bị trừ tiền đâu nhé!

Hướng dẫn chi tiết khám phá các điểm đến ở Bắc Kinh:

* ❤️Thiên An Môn: Đến đây các bạn đi line 1, trạm TianAnMen East, exit D là tới nha. Vé tham quan: Miễn phí.
* ❤️Tử Cấm Thành (Cố Cung): Từ cửa Thiên An Môn, đi qua một cổng nữa là vào đến Tử Cấm Thành rồi nè. Giá vé tham quan: 40 tệ/người (cập nhật), có giảm 50% cho sinh viên quốc tế. Cứ thẳng vào gần cổng, nhìn tay phải thấy line nào nhiều Tây thì đứng vào, chuẩn bị sẵn tiền và hộ chiếu. Đông lắm, xếp hàng cỡ 30 phút – 1 tiếng đó. Trên phim như nào bên ngoài y hệt, mà còn to, đẹp, rộng vô cùng. Bước qua cánh cửa Thiên An Môn, cảm giác như cả đoàn người đang xuyên không cùng nhau vậy. Để hiểu hết về lịch sử, cái hồn cốt của Tử Cấm Thành, tui khuyên nên thuê cục record vietsub ngay cạnh chỗ mua vé, giá 20 tệ (cập nhật) nha. Còn riêng khoản xuyên không làm tiểu quận chúa thì tui đã từ bỏ giấc mơ ngay khi đặt chân vào đây. Đông quá trời người, nắng nóng, nhìn toàn đầu người là chán không muốn thay y phục rồi. Cứ lượn vòng quanh xem xem, ngắm ngắm, tầm 2 tiếng thì đi ra, chứ đi hết ngóc ngách thì cả ngày đó.

* ❤️Jingshan Công Viên: Đi theo dòng người vào đến Ngự Hoa Viên, là điểm Way Out rồi. Thấy lối ra của Tử Cấm Thành thì nhìn đối diện chính là Công viên JingShan. Bên tay trái có cái hầm, chui vào hầm đi qua là sang đến nơi. Giá vé: 2 tệ/người (cập nhật). Công viên to đẹp lắm, nhưng đi Tử Cấm Thành thấm mệt nên tui chỉ ngồi thở thôi. Thở chán chê rồi thì leo lên đỉnh. Người ta sang công viên này cũng chỉ muốn leo lên đỉnh, có một tòa nhà nhìn được trọn toàn cảnh Cố Cung luôn. Phải nói là o sầm các bạn ạ. Leo thì mệt, nhưng đáng lắm nhé!
* ❤️Wangfujing (Vương Phủ Tỉnh): Thề là Wangfujing phải là điểm tui đi nhiều nhất ở Bắc Kinh, phải qua 5-6 lần liền. Có nhiều cách đi lắm:
* Cách 1: Từ Jingshan công viên đi bộ sang bên phía Cố Cung, tìm bus 103 (ghi chú bằng sơn trắng dưới chân), chen lấn xô đẩy rồi lên. Giá vé 2 tệ (cập nhật). Nói Wangfujing là người ta cho bạn dừng lại, đi khoảng 3 trạm là đến.
* Cách 2: Đi từ Dongdan station, đi bộ cũng đến được Wangfujing.
* Cách 3: Line 1, trạm Wangfujing, exit C1,2 or A.
* Giá vé tham quan: Miễn phí.
* Review: Ai xem phim “Chúng ta của sau này” chắc chắn sẽ thấy cảnh ở Vương Phủ Tỉnh. Con phố này xa hoa, náo nhiệt bậc nhất Bắc Kinh. Hai bên quảng trường là các brand lớn đắt đỏ. Nhưng hay ho nhất ở đây là Đông Hoa Môn – một khu snack street cổ của người Hoa, với khoảng 200 món ăn vặt, hàng chục gian hàng bày bán, ăn sml cũng mãi không hết.
* ❤️Lama Temple (Ung Hòa Cung) – Phố cổ Quốc Tử Giám: Line 2, Yonghegong Lama Temple, exit F. Giá vé: 25 tệ/người (cập nhật). Ung Hòa Cung là sự giao thoa giữa kiến trúc Trung Hoa và Tây Tạng. Rất nhiều người đến đây cầu bình an. Nếu bạn cũng tín như tui, đây là một điểm đến must-go rồi còn gì. Ra ngoài một chút, ngay gần cửa exit của trạm tàu, bạn sẽ thấy đối diện là một khu phố cổ có nhiều người đi vào. Ở Bắc Kinh có rất nhiều khu phố cổ, lưu giữ nét Trung Hoa xưa. Đi dạo, ngắm nghía, ăn một xiên hồ lô đường, uống chút sữa chua phổ biến của người Bắc Kinh… cũng là một cách hưởng thụ.

* ❤️Phố Quỷ Guijie: Line 5, Beixinqiao, exit B (đừng đi Dongzhimen line 2). Giá vé: Miễn phí. Không như tên gọi đâu, khu này rất đẹp, hai bên đường dài chừng 1.5km toàn các nhà hàng, nổi tiếng nhất là món cua cay. Đây là con phố ăn đêm duy nhất ở Bắc Kinh, đông nhất từ 18h đến 4h sáng. Khu này hợp với người Trung Quốc hơn là khách du lịch vì giá khá cao, người ta xếp hàng chờ lấy số cả đống mà còn chưa được vào ăn. Dân du lịch bụi thì hợp với Vương Phủ Tỉnh hơn nha.
* ❤️Hồng Kiều Market: Line 5, Tiantan Dongmen, exit A. Giá vé: Miễn phí. Chợ này có đủ loại khăn lụa, ngọc trai, đồng hồ… nhưng không hợp với tui lắm. Xuống dưới hầm có một khu food court nhỏ, bán chủ yếu món Ấn và món Hoa. Nếu bạn đói bụng và thích bánh Roti của Ấn Độ hay Mix Tea của Malaysia thì đây là chỗ khá ổn. Tầng hầm trang hoàng như khách sạn, đèn đóm sáng choang, sang chảnh, nhưng giá đồ ăn cũng hơi đắt một xíu.
* ❤️Thiên Đàn Công Viên: Ngay cạnh ga tàu Tiantan Dongmen luôn. Đi chợ Hồng Kiều mà không mua được gì thì qua đây check-in Thiên Đàn nổi đình đám nha. Giá vé: 15 tệ/người (cập nhật). Đây là công viên to rộng đẹp kinh khủng, cây xanh bạt ngàn, mát rượi. Hàng ngàn người đến đây tập thể dục. Đi một vòng thì cuối đường chính là Thiên Đàn – một trong những điểm tham quan nổi tiếng ở Bắc Kinh. Cơ mà tui đi vào lúc 6h chiều, nó đóng cửa mất rồi còn đâu, chỉ ngắm được một chút qua bức tường thành. Các bạn rút kinh nghiệm đi sớm chút nhé!
* ❤️Vạn Lý Trường Thành (Mutianyu): Tui chọn book tour xe đưa đón của Klook, giá 376K (cập nhật) bao gồm đưa đón khứ hồi và vé vào Vạn Lý (40 tệ). Đây là một cái giá QUÁ RẺ để di chuyển đến Vạn Lý đó. Tour xuất phát 7h30 sáng, kết thúc 15h chiều, bạn có 4-5 tiếng tự do khám phá Vạn Lý theo cách của mình. Vé vào cửa Vạn Lý là 40 tệ (cập nhật). Có 3 cách để leo lên:
* Trekking bộ: Mệt “sml” tầm 2 tiếng, đường dốc lắm. Dành cho dân thể thao.
* Đi cáp treo khứ hồi: 120 tệ (cập nhật), 10 phút là đến Vạn Lý. Tui chọn cách này vì già rồi!
* Đi bằng đường trượt ống nước: Giá cũng 120 tệ/khứ hồi (cập nhật). Nhìn hấp dẫn nhưng gan bé không dám thử.
* Review: Vạn Lý Trường Thành chắc chắn là điểm đến không thể bỏ qua, là giấc mộng của biết bao người mê phim kiếm hiệp. “Bất đáo Trường Thành phi hảo hán – Đáo Trường Thành hảo hán bất phi”. Ở Bắc Kinh có nhiều đoạn Vạn Lý, tui chọn Mutianyu vì đỡ đông hơn Bát Đạt Lĩnh. Đoạn trường thành nào cũng hùng vĩ như nhau thôi, leo lên một cái là auto thành hảo hán rồi. Leo xuống được lại càng là hảo hán no.1 luôn. Dù đi cáp treo, tui leo bộ có 3-4km quanh thành thôi mà cũng dcm chết sặc rồi. Thật sự phục các bạn trekking từ dưới núi lên tận Vạn Lý. Lên trên này, ngoài cảm nhận sự hùng vĩ của kỳ quan này, tui còn thấy xót xa cho hàng vạn người đã chết dưới chân thành để xây dựng nó liên tục từ TK thứ 5 TCN đến tận TK 16 mới hoàn thành. Thật sự là một kỳ quan thế giới được đánh đổi bằng máu và nước mắt. 😢

* ❤️Di Hoà Viên (Summer Palace – Cung Điện Mùa Hè): Line 4, Beigongmen, exit A. Giá vé: 10 tệ (cập nhật) cho đoạn Suzhou Street, vé full là 60 tệ/người (cập nhật). Đây là nơi vua Càn Long xây để tặng sinh nhật mẫu thân. Di Hòa Viên chia thành nhiều khu, tui dậy muộn nên chỉ đi được khu Tô Châu vì tui thích chỗ đó. Phố cổ Tô Châu ngày xưa vua Càn Long cho tái dựng lại ngay trong Bắc Kinh vì Từ Hy Thái Hậu tuổi già sức yếu không đi được xa. Dù chưa đi Tô Châu thật nhưng thấy bảo Tô Châu “fake” này cũng đã đẹp lắm rồi, mang nét sơ khai, nguyên thủy đúng chất Tô Châu. Khu này đường đi rất nhỏ, chỉ có đường một chiều, đừng mải ngắm cảnh rồi rơi xuống sông nha, không có soái ca hiệp khách nào phi xuống cứu nổi đâu! p.s: Trong Di Hòa Viên có mấy chỗ quay Hoàn Châu Cách Cách đó nha! 😜
* ❤️Sân vận động Olympic Tổ chim: Line 8, Olypic Sports Centre, exit C. Giá vé: Miễn phí. Ôi giời ơi cái chỗ này mãi là niềm tiếc nuối của tui. Đi bộ 2km mà vẫn không tìm được đường sang, dù rõ ràng thấy to đùng ngay trước mắt. Nghe bảo bên ngoài to đẹp lắm, buổi tối thì siêu lung linh. Vì kiệt sức nên đành quay lại ga tàu huhu.
* ❤️Phố cổ Hutong ngắm hoàng hôn: Line 8, Shichahai, exit A. Giá vé: Miễn phí. Khu này hay lắm nghen, xinh đẹp, cổ kính, hai bên nhiều hàng quán bán đồ lặt vặt nữa. Đi dạo vài km sẽ thấy Drum tower, Hậu Hải river, Hutong old quarter… Kế bên là công viên Beihai luôn. Chỗ này ngắm hoàng hôn cực đỉnh, đồ ăn vặt cũng nhiều nữa. Nói chung khu này cực kỳ ưng luôn đó!
* ❤️Công viên Beihai (Cung điện Mùa Đông): Line 6, Beihai North, exit D, rẽ phải. Giá vé: 10 tệ/người (cập nhật). Dù không hoành tráng bằng Di Hòa Viên, nhưng khu này cũng rất đẹp, cổ kính và cảnh quan rất phong kiến. Ở đây còn có cảnh hoàng hôn màu hồng lúc 8h tối, eo ôi cực phẩm luôn.
* ❤️Qianmen (phố cổ Tiền Môn): Line 2, qianmen, exit B. Giá vé: Miễn phí. Đây là khu phố đi bộ tui thích nhất Bắc Kinh, tiếc là lại đi vào ngày cuối nên không khám phá được nhiều. Trong khi các phố đi bộ khác toàn brand lớn đắt đỏ, đây là chỗ duy nhất có thể tìm mua đồ lưu niệm giá rẻ, đồ ăn ngon, nhiều hàng quán, và đặc biệt là có bán quần áo bình dân ahuhu. Yêu chết mất khu Tiền Môn xinh đẹp này!
* ❤️Xiushui street – Silk Market: Line 1, Jonganli, exit A ra silk market. Giá vé: Miễn phí. Thôi đừng đi nha các bạn kaka. Toàn hàng tơ lụa, vest, giày da đắt đỏ thôi. Lỡ vào đây rồi thì bước vào rồi quay ra luôn vì cái gì cũng đắt, chả hợp gì sất.

Tổng chi phí cho chuyến đi “thỉnh kinh” 13 ngày:

* Đi bụi một mình, ăn chơi tiết kiệm: Tầm 15-18 triệu/người (cập nhật).
* Đi bụi một mình, ăn chơi xả láng: Từ 18-20 triệu/người hoặc hơn tùy ví tiền và độ chịu chi của bạn.

Đi một mình thì ai chụp cho từng này ảnh?

Nhiều lúc tui chỉ muốn táng vào mỏ cư dân mạng vì nhiều đứa hỏi ngu với cà khịa vãi chưởng. Cứ như kiểu tui dẫn ai theo rồi giả vờ đi một mình vậy.

* Số 1, Tripod: Đó là người bạn đồng hành suốt hôm tui đi Vạn Lý Trường Thành nha. Lần đầu học cách dùng, dựng chân, chọn góc nên ảnh hơi ngáo nhưng cũng gọi là đẹp đi. Mọi người cũng nhìn nhìn hơi ngại xíu nhưng mà chả ai quen mình nên tui cũng kệ thôi.
* Số 2, nhờ người lạ: Trời ơi có mỗi câu “nỉ khứa ỉ pang wuo pai chiao ma?” (Bạn có thể giúp tôi chụp ảnh được không?) là người ta ùa vào chụp hộ liền. Dù công nhận hầu như các bạn bên Tàu chụp ảnh đều xấu huhu, hoặc do tui đen, nhưng thôi có còn hơn không.

Đi bụi một mình, hầu hết là để trải nghiệm, cảm nhận và học hỏi, làm quen, kết nối là chính. Chứ muốn sống ảo, muốn ảnh đẹp thì phải đi theo team, và đặc biệt là phải dành nhiều thời gian tâm huyết cho nó. Dcm đi bộ ngày 15-17km là đủ thấm mệt rồi, không còn sức làm gì nữa luôn đấy. Bởi vậy, hãy thông cảm cho một người đi bụi một mình, ảnh không thể “củ nghệ” như lúc đi nhiều người được. Mọi người hiểu hôn? Hiểu hôn?????

Bốn vạn tám ngàn năm trăm sáu chín lưu ý hữu ích dành cho bạn:

* Không mang mỹ phẩm dạng lỏng, hoa quả, thực phẩm từ động vật qua biên giới/ga tàu.
* Luôn mang giấy vệ sinh theo người, vì WC công cộng hầu như không có đâu. WC bên này kiểu xí xổm nha, nhưng lần này sạch sẽ hơn nhiều so với hồi đi Phượng Hoàng cổ trấn đó.
* Ăn xin, hát dạo… đều quẹt WeChat khi “hành nghề”. Cứ lắc đầu “Tao không hiểu” là được.
* Không bắt Grab sau 24h, giá taxi sau 24h đêm rất đắt.
* Luôn mang theo nước lọc/đồ ăn vặt/đồ ăn nhẹ bên mình, vì giá nước lọc và đồ ăn tại các điểm tham quan rất đắt đỏ. Nếu đi một điểm cả ngày thì phải tự mang đồ ăn trưa theo nha, ăn ở trong điểm du lịch là đốt tiền đó.
* Đồ ăn bên này vừa cay, vừa dầu mỡ, cứ mang theo chục hộp mì tôm với đồ ăn vặt ở Việt Nam cho chắc ăn nha.
* Subway luôn mở lúc 5h sáng và đóng tầm 23h, nên hãy nhìn kỹ biển chỉ dẫn giờ hoạt động tại ga bạn xuống, để căn giờ mà về nha. Tui bị lỡ chuyến cuối cùng một lần và phải sang khách sạn khác ngủ đó. Eo ôi trải nghiệm không bao giờ quên kaka.
* Để mà khảo nghiệm về soái ca ngôn tình thì tui xin khẳng định là CÓ THỰC nha. 13 ngày lang thang qua 3 tỉnh/thành phố bên Trung Quốc, tui quen được rất nhiều bạn mới là người Trung Quốc nhé. Nói về độ tốt bụng, quan tâm, nhiệt tình thì vượt cả sức mong đợi từ một người lạ mới quen. Soái ca trên tàu điện cũng nhiều lắm huhu, không quá đẹp trai nhưng mà trắng trẻo, cao ráo, thơm tho, nhã nhặn. Bên này họ thể hiện sự quan tâm, yêu đương đôi lứa rất thoải mái, y như bên Hàn vậy, cứ níu tay, ôm nhau nói cười như thể bố mày là nam nữ chính đang đóng phim huhu. Nói chung là nếu có trót sang đây đi học thạc sĩ, chắc chắn lý do của Trang Chó chỉ là để kiếm chồng với đi du lịch nốt các điểm “trong mơ” thôi. Thực sự là đất nước này sản sinh ra quá nhiều con trai mang bóng dáng soái ca. Mặt hàng này nhan nhản, chị em quẹo lựa gấp nhé! 😉

Lời kết từ một trái tim “lỡ yêu” Trung Quốc:

p.s: Xin lỗi Bắc Kinh, vì đã không lột tả hết vẻ đẹp của em qua con Xiaomi ghẻ nứt cam của chị. Cảnh bên ngoài thực sự rất đẹp và hùng vĩ, mà chỉ có mỗi con điện thoại đểu, máy ảnh hỏng ngay ở Cố Cung, nên thành ra ảnh ọt chuyến này hơi bị nghèo nàn về góc và chất lượng ảnh không tốt. Thành thực xin lỗi Bắc Kinh. Dù sao cũng cảm ơn Kinh, đã đón tiếp Trang nồng nhiệt vào những ngày nắng, đôi khi là nắng “sml”. Chuyến đi này không lời lãi được gì, ngoài những người bạn mới, cả Trung, cả Việt. Thật sự cũng rất ngạc nhiên vì số phận ưu ái mình đến thế, để tui có thể cảm nhận được sự kết nối, hòa nhập giữa người với người dù khác biệt tuổi tác, vùng miền, ngôn ngữ, sắc tộc.

Để mà nói có quay lại Bắc Kinh nữa hay không thì: KHÔNG. Vì những cảnh quan “huyền thoại” đã đi qua, chỉ nên đến một lần để nhớ và trải nghiệm, như vậy mới đáng quý, đáng giá. Giấc mộng thanh xuân mà, ai lại đi qua thanh xuân hai lần thì có mà đang đóng phim xuyên không à?

Cơ mà có quay lại Trung Quốc không, thì: CÓ CÓ CÓ CÓ. Thật sự là bị những người bạn tốt, những soái ca còn soái hơn cả ngôn tình bên Trung Quốc làm mê mẩn rồi này. Tui còn đang tính bỏ sang đó du học thạc sĩ học tiếng một năm rồi về đây. Eo ôi bị “lậm” ngôn tình, bị “sảng” Trung Quốc mất rồi. 😍